*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Zue rảo bước trong hoàng điện hoang toàn, xác và máu vampire văng khắp nơi bởi các cuộc ẩu đả cũng như những cạm bẫy hết sức nguy hiểm nơi này. Cuối cùng đến một căn phòng tối đen, anh lên tiếng với người hầu đang đứng phía sau mình: "Ngươi nói không ai có thể rút được thanh kiếm này?".
Người hầu cuối mình đáp: "Vâng thưa điện hạ, thậm chí công tước Adalwen cũng đã đến thử".
Zue đưa mắt nhìn chăm chăm vào thanh kiếm màu bạc bị bụi phủ cắm dưới đất, không hiểu sao trong anh lại có cảm giác gì đó rạo rực đến khó tả. Không mấy chần chừ, anh tiến đến, bàn tay to lớn phủ lên chuôi kiếm.
Trong khoảng khắc lòng bàn tay tiếp xúc với kiếm, một giọng nói lạ lẫm vang lên trong đầu Zue: "Rút nó lên đồng nghĩa với việc cậu sẽ gánh lấy cả thế giới trên vai đấy, Jupiter".
Zue thản nhiên đáp lại: "Có thể thoát được sao?".
Giong cười thú vị vang lên: "Cô ấy thật có mắt nhìn người nhỉ?".
Lòng bàn tay Zue siết chặt lấy thanh kiếm: "Không hẳn đâu".
Mặt đất lúc này run chuyển dữ dội, từ chỗ cắm kiếm đường nứt kéo dài ra như muốn chôn vùi mọi vật ở trên mặt đất xuống nơi hầm mộ.
Giong nói ấy lại vang lên: "Chúc cậu may mắn nhé, hiệp sĩ".
Cầm thanh kiếm trên tay, đôi mắt Zue sắc tựa lưỡi kiếm: "Ờ, dù sao tôi cũng là hậu duệ của ông mà, đệ nhị - Ẩn đế Vincent".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-the-cua-ma-ca-rong-vuong/59696/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.