Nước mưa ở Vampire’s World rất sạch do không chịu tác động ô nhiễm môi trường như thế giới con người.
Ngoài trời cơn mưa đã ngơi, ánh trăng chui ra khỏi đám mây, chiếu sáng đêm đen u tối, những cành lá thấm nước mưa dưới trăng long lanh như ngọc.
Zebra bước đến, nhìn dáng vẻ của cậu nhóc hơi cấu gắt: “Chị đã đi đâu trong mấy ngày qua?”.
Nước mưa đọng trên lá rất đẹp, trong suốt như không bị váy bẩn, song vẫn chẳng sánh nổi với đôi mắt tựa băng phách của thiếu niên đang đứng trước mặt Lin.
“Về nhà”. Lin đáp, đôi mắt ánh lên tia yêu thương, nhỏ lại gần Zebra, thấy cậu vẫn bình an Lin vui đến suýt nữa đã ôm chầm lấy cậu, cũng may nhỏ vẫn giữ được bình tĩnh, chỉ khẽ xoa đầu Zebra, thai độ này của Lin khiến Zebra gần như quên mất mình đang giận. Ngây người.
Ánh mắt đó, cái vuốt tóc đó, giống hệt với Zebric ngày trước. Zebra nắm lấy bàn tay Lin, giữ lại ở tóc mình, đôi mắt long lanh nhìn nhỏ: “Tôi đã tìm chị, trong suốt ba ngày, chị có biết tôi đã lo lắng thế nào không?”.
“Xin lổi nhé. Nhưng tôi ổn rồi. Có một đứa em như cậu thích thật đó” Lin lại xoa xoa đầu.
Lúc này Zebra có chút bừng tỉnh, thay vì cảm động lại thành nổi nóng gạt tay Lin ra: “Tôi không phải thú cưng để chị xoa, cũng không phải em của chị. Còn nữa, lần sau đi đâu xa nên liên lạc với tôi, và phiền chị hãy nhớ mình kém tôi bao nhiêu tuổi, hừm, nếu tôi không ngủ trong băng gần 200 năm và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-the-cua-ma-ca-rong-vuong/59689/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.