Zue vẫn còn nhớ rất rõ khoảng thời gian mà anh như sống trong địa ngục đó, khi mà hằng ngày hằng đêm mỗi một phút giây đều như ngồi trên đống lửa, bất lực để lưỡi lửa của sự lo âu sợ hãi từ từ thiêu đốt tâm can mình trong âm thầm, đến mức một bước cũng không dám rời xa cô ấy, lúc nào cũng đặt cô ấy trong tầm mắt mới yên tâm được. Bởi vì đối với một người đã mất mác quá nhiều như Lin, đã từng buông ý thức vào trạng thái chết để trốn tránh nỗi đau thì chuyện nghĩ đến việc tự sát cũng không có gì là lạ, dẫu cho cô đã nói cô sẽ không tìm đến cái chết, sẽ vì anh và Zebric mà sống tiếp nhưng Zue vẫn rất sợ, sợ những hậu quả để lại sau quá nhiều tổn thương tâm lý đã trãi của cô gái anh yêu.
Trận chiến đi qua để lại cho Lin nỗi đau thấu trời cùng mặc cảm tội lỗi khi nhiều người vì cô mà chết khiến Lin hoàn toàn suy sụp, không cách nào có thể trở lại là Clionadh vui vẻ hồn nhiên ngày trước. Lin không thể ngủ nổi một giấc suốt mấy năm qua dù đó là việc cô đã từng rất thích, kể cả khi trở thành Tận Thế Ma Vương Lin vẫn có thể ngủ được, nhưng bây giờ thì không, cô cũng không thèm đếm xỉa đến bất cứ thứ gì, ánh mắt thờ thẫn, ngây dại. Dường như trong mắt cô mọi thứ dường như là ảo ảnh, như thể cô hoàn toàn biệt lập với thế giới này, cô là một con robot hoặc là đang mộng du thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-the-cua-ma-ca-rong-vuong/2236672/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.