Lin thông qua cửa sổ phòng nhảy xuống khỏi căn phòng mình ở tầng 2 rồi cắm đầu cắm cổ chạy vào rừng.
Trăng ở thế giới dị loài không to và sáng như ở Vampire’s World, ánh sáng yếu ớt của nó không thể xuyên qua tầng tầng lớp lớp lá cây giăng trong rừng già. Trong khu rừng không chút ánh sáng, màn đêm giăng đặc kín mọi ngóc ngách, trong cái màn đêm ấy cây cối xanh rờn lại càng đen hơn, chúng trông như những bóng đen vây kín khu rừng.
Trên người Lin vẫn quấn chặt chiếc chăn bông trắng, hai tay nhỏ siết chặt ráo riết giữ lấy mép chăn như thể chỉ cầm trùm tấm chăn này nhỏ sẽ được an toàn vậy. Cả cơ thể Lin dốc về phía trước ra sức chạy thật nhanh, nhanh đến mức quên cả thở. Mái tóc vàng rối tung cùng tấm chăn bị gió thổi bay phần phật theo chiều ngược lại.
Bên tai Lin tiếng bước chân và giọng nói của bọn chúng vẫn đuổi theo sát tất, là do nhỏ sợ nên gây ra ảo giác hay thật sự bọn chúng đã đuổi đến Lin cũng không phân biệt nổi, cũng chẳng còn thời gian để phân biệt, nhỏ chỉ biết guồng chân chạy được bao nhiêu thì chạy.
Chạy đến lúc cả người Lin nóng hổi lên, đến cả các cơ mặt cũng tê dại, hai chân nhỏ sụn xuống song vẫn cố lết vào một góc cây cổ thụ to trong rừng tựa vào đó, Lin thở hồng hộc.
Bản năng sinh tồn thật là một điều kì diệu, Lin nghĩ mình có thể chạy được trong trạng thái như bây giờ quả thật là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-the-cua-ma-ca-rong-vuong/2236641/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.