“Ta muốn được hiểu về năng lực này.” Lưu Tích đột nhiên có một suy nghĩ xuất hiện trong đầu.
Và những gì xảy ra sau đó, hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn. Tâm trí hắn dường như có biến động gì đó, tất cả được chuyển đến một không gian khác. Ở không gian ấy, hắn ngồi trên một cái ngai máu, xung quanh mập mờ ánh đèn huyết sắc.
“Đây là đâu?” Lưu Tích hỏi một câu, đứng dậy khỏi huyết ngai.
Hắn cảm giác như bước chân mình đang dẫm lên chính không trung này. Phía trước, dường như có vài bóng người ngồi xung quanh một cái bàn tròn, dáng vẻ chờ đợi, trông cũng không có vẻ gì là gấp gáp.
Lưu Tích bước từng bước một, đến gần cái bàn tròn kia và rất nhanh, hắn có thể nhận ra những kẻ đang ngồi quanh đó. Một bóng lịch hiệp, thanh xuân phơi phới, đó chính là Sát Thủ. Một bóng đầy cơ bắp, trông có vẻ ưu tư, đó là Viêm Vọng. Một đứa trẻ với đồng tử in số 01, đó là Viêm Nhất. Cuối cùng, một người hơi già, nở nụ cười tà ám, đó là kẻ giết người trên Thiết Điện Xa.
Bốn người này, không phải ngẫu nhiên, đó đều là những kẻ có mặt trên vòng đeo tay của Lưu Tích.
“Ngươi muốn biết về năng lực này?” Sát Thủ đứng dậy, đối diện với Lưu Tích mà hỏi.
“Đúng vậy. Vì sao lại có không gian này, vì sao khả năng của các ngươi ta có thể sử dụng, cái giao ước kia rốt cuộc là gì?”
Lưu Tích hỏi mạch lạc, tuy rằng còn rất nhiều thứ hắn muốn được hỏi thêm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-than-lo/1003823/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.