Chiếc áo này được Vũ Ngân Nhu tạo ra một cách cực kì công phu. Đầu tiên là phải xử lý đám lông mèo, những sợi bạc, sợi mỏng, sợi quá cứng đều được nàng lọc ra, chỉ lấy những thớ lông đen nhất, mượt nhất. Sau đó thì lấy một tấm vải thưa, bắt đầu dùng máy đính từng hàng lông lên trên. 
Rồi quét một lớp keo tự nhiên vào mặt trong của tấm lông ấy để giữ chặt chân lông. Tiếp đến, nàng lại tỉa lại toàn bộ tấm lông, rũ cho nó hết những sợi vụn hoặc bị lẻ ra. Sau tất cả, lại một lần nữa khâu thêm một lớp da vào bên trong, không để chân lông mặt trong chọc vào người mặc. 
“Cái áo này có thể đem lại cho vật thể mà nó bao bọc khả năng bẻ cong đòn đánh, tất nhiên chỉ là những đòn nhẹ thôi.” Vũ Ngân Nhu nói. 
Học về dược liệu, nàng đồng thời học về tính chất của các loại nguyên liệu có thể thu được từ sinh vật. Nghĩ đến lông của Hắc Miêu sống ngót nghét 200 năm, đã vậy còn ăn xương thịt Huyết Tộc như cơm bữa, rõ ràng không phải một thứ gì đó bình thường. Bất kì vật gì, chỉ cần sống đủ lâu, chắc chắn sẽ bá. 
“Tức là thế nào?” Lưu Tích hỏi lại. 
“Cậu còn nhớ cái khe nứt dẫn vào toa 6 không? Lũ mèo có thể lách qua một chỗ nhỏ như vậy, rốt cuộc là vì lý do gì? Hắc Miêu cũng là một loại yêu thú, nó cũng mang một điểm đặc biệt, ví dụ như lông của nó có thể thu hẹp không gian phía trong cơ thể. Tuy rằng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-than-lo/1003777/chuong-80.html