Đột nhiên hắn quay đi không nhìn nàng nữa. Lí do là vì bộ y phục của nàng đang dính chặt vào người nàng do nó quá ướt làm lộ ra thân hình siêu chuẩn với số ba vòng không thể nào chê của nàng. Hắn không nhìn mà nói đúng hơn là không thể nhìn vì sợ mình không đủ máu. Hơn nữa hắn không như hai đệ đệ miễn cảm với gái của mình đâu. Hắn rất hãm dục. Hắn sợ hắn không kìm được mất. Người hắn bắt đầu nóng hết cả lên rồi.
-Vậy chúng ta về phòng thôi. Lát hẹn ở phòng ta nhé.- Thượng Quan Phong nói. Câu nói của Thượng Quan Phong như giải cứu cho hắn.
(1 canh giờ sau, tại phòng của Thượng Quan Phong)
-Nè Tuyết! Sao ngươi có thể làm được như vậy?- Cả năm người đang ăn thì Thượng Quan Hàn Kì bỗng hỏi.
-Như vậy là như thế nào?
-Thì làm người ta chết mà không cần làm gì ấy. Quả là lợi hại.
-Hahahaha...- Huyết Tử cùng Kiều Tuyết đang ăn thì bỗng phụt hết cơm ra, ngồi ôm bụng cười sằng sặc. Bọn hắn nghĩ nàng không cần làm gì kìa. Bậc đế vương không ngờ cũng có lúc ngốc như vậy. Nếu không cần làm gì thì nàng đã nhanh chóng sử gọn cả đống thánh thú đó rồi.
-Có chuyện gì đáng cười sao?- Thượng Quan Phong ngơ ngác.
-Đó gọi là súng. Các ngươi chắc cũng biết bắn tên phải không? Súng tương tự như một loại cung tên vậy.- Kiều Tuyết lau nước mắt nói.
-Nhưng ta đâu thấy mũi tên nào bay ra?- Thượng Quan Khương nghi hoặc.
-Nó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/1931266/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.