-Ôi trời Huyết Tử dính vào lưới tình rồi- Hải Vân cười híp mí đáng yêu. Ai ngờ sau đó lại là bộ mặt ác quỷ đang toan tính điều gì đó không biết.
-Ngươi ngồi im đi. Đã coi lén rồi lại còn xoay ngang xoay ngửa nữa.- Thượng Quan Hàn Kì mắng. Cái con bé này. Thật là như trẻ con vậy.
-Có sao đâu. Ta ngồi ngựa không quen nên mới vậy.- Hải Vân nhăn mặt. Tên này thật là. Con trai gì mà hay kêu ca. Thật chẳng biết có phải nam nhân không nữa. Không phải vì cái ngoại hình của hắn thì có lẽ người ta sẽ nghĩ hắn là nữ nhân mất thôi. Nàng có xoay người một tí mà còn không cho nữa. Ác nhân gì vậy?
-Ngươi nhìn ta vậy là có ý gì? Nếu không phải nể sư phụ thì còn lâu ta mới đưa ngươi đi.- Thượng Quan Hàn Kì bực dọc. Còn cả tá việc triều chính mà hắn chưa làm đây này. Hắn và hai ca ca của hắn, hoàng thượng đều là đồ đệ của Hiên Viên Ngoại. Nhưng mà hoàng huynh hắn cũng vì việc triều chính mà không thể đi được, đành ra bọn hắn phải đi. Đáng lẽ ra nàng nên biết ơn một chút.
-Làm như ta thèm lắm á. Nếu không phải nể mặt lão già ấy ta cũng thèm vào mà đi với ngươi.- Hải Vân lè lưỡi. Có phải nàng nhờ hắn đâu. Là lão sư phụ già nhờ hắn mà. Sao lại trách nàng cơ chứ? Thật là quá đáng.
-Lão già? Ngươi bất kính với sư phụ vậy mà sư phụ không nói gì sao?- Thượng Quan Hàn Kì ngạc nhiên. Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-tam-dai-vuong-phi/1931244/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.