Bàn tay đang bóp chặt lấy tay của Mikhal, bởi vì câu nói này mà khẽ thả lỏng đi vài phần, vẻ mặt đầy phức tạp của Chu Quân Hành nhìn dung nhan tuấn mĩ trước mặt, người kéo hắn vào vực sâu không đáy, nam nhân không cảm thụ lấy tâm tình của hắn, lúc bắt đầu là phẫn hận, nhưng chẳng biết từ bao giờ nó đã thay đổi bản chất, chỉ là Chu Quân Hành không dám nhận mà thôi……「 Tại sao…… Các ngươi có thể như thế kiên định nói ra những lời này, rõ ràng…… Rõ ràng ta mới là người bị thương tổn mà……」 một giọt hai giọt……như trân châu vậy, nước mắt từ đôi mắt nhuốm đỏ chảy ra, Chu Quân Hành buông tay ra, lui lại về phía sau, hắn muốn chạy trốn …hai người giống nhau kia đang nhìn hắn, ánh mắt trần trụi không chút che giấu cảm tình trong mắt dành cho hắn.
「 Thương tổn thì ngươi sẽ càng cảm nhận được chúng ta, Quân Hành, ngươi là người duy nhất chúng ta yêu……」 từ phía sau khẽ ôm lấy bộ dáng đang định chạy trốn của ai đó, Carlos khẽ nỉ non bên tai Chu Quân Hành.
Nhắm mắt lại, ôn hoà đến từng phía sau, làm nước mắt hối hận của hắn không ngừng chảy ra,đã không quay trở lại được nữ rồi…… Thứ gọi là bình tĩnh của trước kia.
「 Tốt như vật?」 nhìn nữ hài đang trầm tĩnh ngủ, Carlos hỏi.
「 Quên đi khoảng thời gian này đối với nàng là tốt nhất.」 Chu Quân Hành khẽ nói, khuôn mặt không chút biểu lộ, chỉ có ánh mắt khẽ xao động.
「 nhưng nàng sẽ quên cả ngươi, nàng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-chi-nguyet/1311705/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.