Ban đêm khi Hoãn Thơ Vũ sau một ngày chơi dài cũng nói câu chúc ngủ ngon, Chu Quân Hành chuyển hướng đi về phía gian phòng của mình, hắn hồi tưởng lại nội dung cuộc nói chuyện của mình và muội muội, liền ý thức được…… Trí nhớ của hắn hình như bị mất một ít, mặc cho hắn cố nhớ cũng không thể nào nhớ được
Nhưng nhìn thần sắc muội muội chắc cũng không lừa hắn, hơn nữa…… Hắn không nhớ nổi ngày mình tham gia lễ tốt nghiệp của muội muội nó như thế nào, thậm chí là cả ngày mình đến nước Anh công tác, mỗi khi cố gắng hồi tưởng, giống như có thứ gì đó chống lại không cho hắn suy nghĩ……
Đến tột cùng là trong vòng nửa năm này, hắn đã quên những thứ gì, có lẽ chỉ có hai ngươi kia là biết rõ nhất, hoặc là phải nói, hai người kia đã làm gì hắn!? Lông mày Chu Quân Hành nhăn lại, đột nhiên, trong cổ xuất hiện một cảm giác khô cháy, nhưng hắn cũng chỉ cho là đó là khát nước đơn thuần, không biết rằng đó là một điềm báo.
Trở lại trong phòng, rót nước uống xong, cảm giác khát trong cổ họng vơi đi một ít, nhưng cảm giác này, hắn còn thấy thiếu thứ gì đó……
Màn này Mikhail nhìn thấy hết, khi Chu Quân Hành uống nước, dòng nước không cẩn thận chảy xuống cổ. Thật mỹ miều.
Kìm lòng không được, ngón tay lạnh như băng của Mikhail khẽ xoa lên vệt nước ấy, đang uống nước bất thình lình bị đụng chạm khiến cho Chu Quân Hành kinh hãi, liền bị sặc.
「 Khái…… Khái khái…… Ngươi……」 hất bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-sac-chi-nguyet/1311697/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.