Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, ánh sáng nhẹ khẽ chiếu qua màn gió rồi nhẹ nhàng chạm vào cơ thể hai người đang quấn lấy nhau ở trên giường, Chu Quân Hành đang quay mặt về hướng cửa sổ, khiến cho bị chướng mắt mà tình tỉnh lại, nghĩ đến muốn nâng tay lên để che ánh sáng, lại phát hiện toàn thân mình không thể nhúc nhích nổi, như bị cái gì trói chặt vậy, rất nhanh ý thức được, hắn đang bị một đôi tay trắng nõn nhưng mạnh mẽ ôm lấy.
Chu Quân Hành nhăn mày cố quay đầu lại nhìn về phía nam nhân mà tối qua hắn đã cứu, hai mắt nam nhân vẫn đóng chặt, Chu Quân Hành thấy ánh mặt trời ở trên tóc của nam nhân thật đẹp, cùng với khuôn mặt tuấn mỹ,giống như thiên sứ hạ phàm vậy, bất giác muốn đánh thức nam nhân giậy cũng bỏ qua.
Nam nhân này là một kẻ gây tai họa, Chu Quân Hành nhìn nam nhân rồi nhận định, thu hồi ánh mắt, hắn muốn thoát khỏi ngực nam nhân, nhưng không cách nào xoay chuyển được, đang muốn đánh cho tỉnh người đang ôm chặt lấy mình, đỉnh đầu liền truyền đến một giọng nam trầm thấy đấp biếng nhác
「 Ân…… Thời gian còn sớm, ngươi không tiếp tục ngủ sao?」 nam nhân mở mắt nhìn, lười biếng hỏi.
「 Đã không còn sớm.」 nhìn đồng hồ ở trên bàn, đã mười giờ, mặt khác còn bồi thêm một câu:「 Thả ta ra.」 mặc dù cùng là nam nhân, nhưng nếu bị coi như một con gà con mà bị ôm vào trong lòng thì thật là đáng ghét.
「 Ha ha…… Ngươi tên là gì?」 bàn tay cũng không buông Chu Quân Hành ra, nam nhân đặt vấn đề.
「 Thả ta ra, đây là thái độ của ngươi dành cho ân nhân?」 Chu Quân Hành có chút giận, nếu như đây là báo ứng việc mình đi lo chuyện của người khác, vậy từ nay về sau hắn sẽ không bao giờ làm nữa,trên mặt truyền đến ướt át khiến gân xanh của hắn càng nổi lên một cách dữ tợn.
「 Thu……sao làn da người Châu Á các ngươi mềm vậy?」 nam nhân phía sau bắt đầu sói hoá đi liếm liếm cổ của Chu Quân Hành, lưu lại một vệt đỏ.
「 Thằng khốn, ngươi là đồ biến thái! Thả ta ra!」 cuối cùng Chu Quân Hành nhịn không được, thu toàn bộ sức lực định cho nam nhân phía sau ăn cùi chỏ, nhưng nam nhân lại vô cùng thoải mái mà tiếp được, cuối cùng ghé vào lỗ tai của hắn nói nhỏ:「Không phải chỉ là hôn thoáng qua hay sao! Là nam nhân cũng đừng so đo như thế.」
「 Ngươi…… Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào!?」 Chu Quân Hành nhịn không được liền rống to lên.
「 Chỉ cần nói cho ta biết tên của ngươi, ta sẽ buông ngươi ra, ân?」 nam nhân thì thầm, nhẹ nhàng thở vào bên tai Chu Quân Hành.
「 Ô……」 thân thể khẽ run lên, lập tức liền nhịn xuống, Chu Quân Hành muốn cùng nam nhân thoả hiệp, sau đó sẽ đối phó sau.
「 Chu Quân Hành.」 tên thốt ra là tên tiếng trung, Chu Quân Hành liền sửng sốt, hắn phải nói tên tiếng anh mới đúng chứ, sao lời cừa đến miệng lại …..
「Chinese name?」 Nam nhân hỏi, người Châu Á này là người Trung Quốc! Ha ha…… Tuân thủ nghiêm ngặt luật lệ quốc gia nha……
「 Ân.」
Nam nhân thấy hắn nghe lời liền buông lỏng bàn tay ở lưng ra, nam nhân liền xoay hắn lại, cho hắn đối diện với mình, điều này cũng khiến cho Chu Quân Hành nhìn thấy biểu hiện của nam nhân, biểu tình ôn nhu mà lại sủng nịch dành cho người chỉ mới biết có mấy tiếng, quá quái dị đi, nhưng Chu Quân Hành cũng không tìm thấy vẻ không khoẻ trên cơ thể nam nhân a
Cặp mắt kia sủng nịch nhìn hắn, nam nhân mở miệng nói:「 Quân Hành……」
Là tiếng Trung, điều này làm cho Chu Quân Hành có chút kinh ngạc, dù sao nghe được tiếng mẹ đẻ ở nước ngoài hắn có chút không thích ứng, lại còn phát âm chuẩn tên của hắn nữa……
「I like it.」 Nam nhân mị mắt cười nói.
「……Thanks.」 tuy vừa có chút không thoải mái, nhưng với sự yêu thích của nam nhân, gò má Chu Quân Hành ửng đỏ, không tự nhiên nói lời cảm tạ
「 Ta là Carlos • Kroner.」 Nam nhân nói, đứng dậy thay quần áo.
Thấy nam nhân đứng dậy Chu Quân Hành cũng dậy theo, đột nhiên, hắn nhớ tới họ của nam nhân.
「 Kroner…… Ngươi là người của tập đoàn Kroner?」 là nơi hắn cần hợp tác.
「 Ân…… Xem như thế đi! Bất quá toàn là đại ca ta cân nhắc ý kiến.」 Carlos nói, hắn nhìn Chư Quân Hành thay áo, tóc tai lộn xộn, lại cảm thấy có chút mê người, nhìn xương quai xanh cùng cổ…… Nuốt nuốt nước miếng, Carlos cố gắng ức chế dục vọng, quay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ để dời đi sự chú ý
「 Nếu là người của tập đoàn Kroner, vậy tại sao ngươi lại ngã trong hẻm nhỏ? Chẳng lẽ là bị tập kích?」 Chu Quân Hành hỏi ra nghi vấn ở đáy lòng, nếu là đại ca cân nhắc quyết định, vậy là thân nhân của người trong tập đoàn a! Chắc cũng không đến nỗi bò ra đường mà ngủ chứ!
「 Một nửa một nửa a! Tìm người ám toán hắn, bất quá người nọ cũng không tốt chút nào hết.」 dám đánh lén hắn, người nọ sớm bị hắn xé xác ném xuống sông, hiện tại hẳn là trở thành thức ăn cho cá rồi, chỉ là mấy ngày lo tập trung tìm kiếm nên mới mê man thôi
「 Ân.」 Chu Quân Hành cũng không muốn tiếp tục đề tài này, thoạt nhìn, mọi việc đều có thể xảy ra, biết ít sống tốt hơn.
「 Nếu là ngươi đã cứu ta, có qua có lại, ta cũng nên mời ngươi đến nhà của ta làm khách, hảo đáp tạ ngươi.」 Carlos mở miệng mời, thuận tiện ném ra ngoài cái mặt dụ dỗ:「 mặt khác, ta cho ngươi gặp đại ca ta, ta nghĩ ngươi sẽ rất thích.」
Đúng vậy! Cán bộ của tập đoàn Kroner, ngay cả hợp tác lần này cũng chỉ phái ngành chủ quản đến hiệp đàm, nếu như có thể nhận thức đại ca của nam nhân này, có lẽ sẽ có phát triển vô cùng tốt với công ty, lấy đại cục làm trọng, Chu Quân Hành hẳn là vui vẻ đáp ứng, nhưng không biết làm sao, trong nội tâm tự nhiên lại bất an, dường như sẽ có chuyện xấu gì xảy ra vậy
Cuối cùng, Chu Quân Hàn nhã nhặn từ chối lời mời của Carlos, dùng lý do sáng mai phải về mà cự tuyệt, Chu Quân Hành dựa theo trực giác của mình mà làm việc, bởi vì hắn cảm giác, cảm thấy nên tiếp tục đợi ở chỗ này, nếu hắn đi sẽ là một đi không trở lại.
Mà sự thật chứng minh, trực giác của Chu Quan Hành rất đúng, nếu như lúc đó hắn đáp ứng lời mời của Carlos, ngây ngốc mà đi đến nhà hắn, như vậy sẽ giống như con mồi rơi xuống bẫy, vĩnh viễn không xoay sở gì được, nhưng cho dù cự tuyệt được lời mời, thợ săn vẫn luôn có cách khiến cho con mồi giơ tay chịu trói.
Rời khỏi khách sạn của Chu Quân Hành, Carlos nhìn cửa sổ gian phòng của hắn, khẽ nói:「 Mikhail, có lẽ hắn chính là con mồi mà lâu nay chúng ta tìm kiếm.」
「 Hương vị cửa hắn thế nào?」 nam nhân có khuôn mặt giống ý đúc Carlos hỏi, nhưng ánh mắt màu đen khác hẳn ánh mắt nâu đồng của Carlos. Nhìn theo hướng hắn đang nhìn
「 Không sai, phi thường…… Ngọt ngào, tuy nhiên chỉ là bên ngoài, nhưng là cũng đủ dư vị.」 nhớ đến hương vị của con mồi, Carlos liếm liếm khóe miệng, thoả mãn nói.
「 Ha ha…… Như vậy thì phải thử rồi, món chính của chúng ta.」 Mikhail tín nhiệm thưởng thức của Carlos, sự yêu thích mỹ thực của hai người giống nhau ý đúc, hai người đối mặt một phen, đáy lòng vẽ ra một kế hoạch, chuẩn bị để cho con thỏ trắng thuần này tự động nhảy lên bàn ăn để cho bọn họ thưởng thức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.