Trên không trung có trăng tròn treo ở trên cao,ánh sáng mông lung chiếu xuống mặt đất, lúc vạn vật đang nghỉ ngơi, thời khắc này tất cả bị bao phủ bởi màu đen, chỉ có toà lâu đài kia ở vùng ngoại ô đèn đuốc vẫn sáng trưng Chu Quân Hành nhìn toà lâu đài theo lối kiến trúc Châu Âu trước mặt, trong nội tâm không khỏi ca thán, đây là lâu đài trong nước khó có thể gặp! Hôm nay, đúng là hắn gặp may rồi? Ở trên núi như vậy, vẫn có thể tìm được nhà có người ở. Lại nói tại sao Chu Quân Hành lại xuất hiện ở vùng núi phía nam này, bởi vì mấy hôm trước hắn có xem sách, thấy ở vùng núi xa xôi này có ôn tuyền có thể trị thương, chỉ cần đi ô tô xuôi về phía nam, lại còn nói là có thể trị được bách bệnh, kỳ thật hắn cũng biết mánh lới tuyên truyền quảng cáo của mấy người này mà Nhưng mà hắn lại được nghỉ những mười ngày, thật sự thì cũng rất thích ôn tuyền này, buông lỏng tâm tình, hưởng thụ hết ngày nghỉ lần này, tiết kiệm quá có ngày chết mất xác đó, nhớ tới tên thủ trưởng làm việc điên cuồng của mình, Chu Quân Hành bất giác bĩu môi. Chỉ là, vệ tinh hướng dẫn trên xe, lúc mình tiến vào vùng núi này qua một đống xương mù thì không còn nhạy nữa, mặc dù sương mù tan đi nhanh chóng, nhưng hắn lại không quen với tình hình giao thông ở đây, Hơn nữa hắn có cảm giác, cảm giác chính mình đang bị thứ vô hình nào đó, quấn chặt lấy không cho rời khỏi vùng núi này. Cho đến tận lúc màn đêm buông xuống, hắn vốn định ngủ ở trên xe qua một đêm, phía trước đột nhiên có ánh sáng, như là chỉ dẫn hắn, làm hắn bất giác lái xe đi về phía trước, vừa vặn nhìn thấy toà lâu đài với kiến trúc đáng ngưỡng mộ trước mặt. Liền nhanh chóng mở cửa xuống xe, Chu Quân Hành mệt mỏi nên không để ý đến chỗ quỷ dị trong chuyện này, hắn nên hỏi mình có thể lưu lại một đêm ở nơi này hay không, hoặc là chỉ dẫn giúp hắn xuống núi, nhưng hiện tại hắn chỉ nhớ, làm sao có nước ấm để tắm, có thể nằm trên giường lớn, an ổn ngủ một giấc. Thế là, trong lòng Chu Quân hành đầy hy vọng hùng dũng bước đi, ấn vào chuông điện ở trước cửa, một lát sau, bên trong truyền đến tiếng người, hỏi người phương nào đến và có chuyện gì quan trọng, lúc biết hắn lạc đường muốn xin tá túc một đêm,người đó đầu tiên là thỉnh hắn chờ một lát xin chỉ thị hạ chủ nhân, sau đó, qua một hồi, lúc Chu Quân Hành đang nhàm chán đứng nhìn ánh trăng xinh đẹp, đang nghĩ có lẽ đêm nay mình phải ngủ trên xe thì cửa lớn liền mở ra, vẫn là thanh ân nọ nói chuyện với hắn, chủ nhân muốn đích thân tiếp đãi hắn. Chu Quân Hành thụ sủng mà kinh, dù sao mình cũng chỉ là lữ khách bị lạc đường, cũng không phải là khách quý, sao có thể không biết xấu hổ để chủ nhân nơi này đón tiếp như vậy? Nhưng cũng có thể là gia chủ cao hứng nhất thời mà thôi! nghĩ như thế, Chu Quân Hành đã cho xe tiến thẳng vào trong toà lâu đài, Lúc đến cửa chính, lại có người giúp hắn lái xe đưa vào tận gara, mà hắn thì theo một nữ nhân trẻ tuổi tiến vào. Trong phòng, cũng giống như Chu Quân Hành suy nghĩ, thật hùng vĩ giống vẻ ngoài, bài trí trong lâu đài toàn dùng những chứ chỉ có hoàng thất Châu Âu mới có, tận mắt thấy quả là rung động phi thường, tất cả đều khiến cho hắn khẽ cảm khái, phân biệt giàu nghèo ở thế giới này quả là sâu không thấy đáy a……. Đầu tiên Chu Quân Hành được đưa vào đại sảnh, chuẩn bị dùng cơm, hắn ngồi ở trên ghế chờ đợi, bất chợt cánh cửa đã đóng lại được mở ra, lần này không phải nữa nhân trẻ tuổi vừa nãy mà là một người mặc một bộ y phụ màu vàng trang nhã bước vào, mái tóc màu ngân bạch khẽ đung đưa theo nhịp bước chân của người đó. Chu Quân Hành vừa nhìn thấy người tới, lập tức bị mạo xinh đẹp đoạt hồn đến đơ người, hơn nữa cũng không biết làm sao, đáy lòng đột nhiên hiện lên một cảm giác quen thuộc, điều này làm cho hắn thấy cực kì nghi hoặc, hắn rõ ràng là lần đầu tiên nhìn thấy người nọ, vậy tại sao lại có cảm giác này. Mà chút nghi hoặc này, lúc người kia ân cần hỏi thăm hắn liền vứt tuốt ra đằng xa. 「 Lữ nhân, ở trên xe lâu như vậy chắc đã mệt mỏi rồi! Đừng khách khí, đã đi vào hàn xá, chúng ta coi như là hữu duyên [có duyên], cứ coi nơi đây như nhà của mình, nghỉ ngơi thật tốt a!」 người kia mở miệng nói, Chu Quân Hành thấy người nọ nói tiếng Trung vô cùng lưu loát thì cực kì kinh ngạc, mỹ nhân trước mắt, ân…… Nam nhân, thanh âm trầm thấp dễ nghe như thế không phải là nữ nhân, nhận thức này làm hắn vô cùng thất vọng, nhưng thiện ý chiêu đãi của nam nhân cùng cảnh đẹp, hảo cảm của của hắn dành có nam nhân tăng lên rất nhiều, xem ra không phải kẻ có tiền nào cũng ngang ngược! 「 Cảm tạ ngài đã thông cảm mà còn trợ giúp ta cho…… Ta là Chu Quân Hành, đây là danh thiếp của ta, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn.」 có lẽ là bệnh nghề nghiệp phát tác, Chu Quân Hành được nam nhân khoản đãi, hắn vội vàng đứng lên đi đến chỗ nam nhân chìa tay đưa cho hắn tờ danh thiếp Ngón tay trắng nõn của nam nhân tiếp nhận danh thiếp trong tay Chu Quân Hành, hành động, không khỏi khiến cho tay hai người khẽ động vào nhau, nhiệt độ lạnh lẽo ở bàn tay nam nhân khiến hắn bất giác nhíu mày, nhưng trên mặt vẫn duy duy trì nụ cười, chỉ là trong nội tâm không khỏi âm thầm nghĩ, nhiệt độ thân thể của nam nhân này không giống mình, có lẽ là ban đêm mát, hoặc cũng có quan hệ với thể chất, mới hơi lạnh buốt! 「 Ta là Mikhail •k• Al • Sactor, nếu như ngươi không ngại, gọi ta là Mikhail là được.」 Đôi mắt Mikhail tựa như bầu trời đem khẽ nhìn Chu Quân Hành. 「 Cái này…… Ta sao có thể không biết xấu hổ như vậy! Sactor tiên sinh…… ách…… Được rồi! Mikhail.」 Mikhail nhìn Chu Quân Hành bằng ánh mắt không cho cự tuyệt, Chu Quân Hành đành phải làm theo Ngay lập tức, Mikhail cũng không nói chuyện cùng Chu Quân Hành nữa, chỉ là lẳng lặng ngồi đối diện Chu Quân Hành, ánh mắt nhìn chòng chọc hắn, bị ánh mắt xinh đẹp của Mikhail nhìn chằm chằm khiến cho Chu Quân Hành không được tự nhiên, đang muốn tìm đề tài để phá vỡ sự xấu hổ này thì nữ nhân trẻ tuổi liền đi vào, phân phó cho mọi người đặt đồ ăn nóng sốt lên bàn. Lúc đồ ăn bố trí xong xuôi, Mikhail nhìn hắn khẽ nói ăn từ từ rồi nghỉ ngơi, rồi nói có chuyện quan trong cần xử lý liền ly khai đại sảnh, điều này khiến Chu Quân Hành nhẹ nhàng thở ra, nếu như Mikhail cứ lẳng lặng nhìn hắn ăn cơm, hắn thật sự sẽ chết đó! Tuy nhiên hắn cũng phải thừa nhân việc nam nhân rời đi khiến trong lòng hắn xuất hiện cảm giác tiếc nuối…… Đêm nay, Chu Quân Hành cuối cùng cũng ăn uống no đủ, cộng thêm được tắm rửa sạch sẽ, lao thẳng đến giường lớn lăn qua lăn lại cho đến khi mệt mới ngủ thiếp đi, không biết từ một nơi bí mật gần đó có hai cặp mắt đỏ au như của thợ săn nhìn con thỏ đơn thuần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]