Trong nháy mắt yêu lực của Ưng vương tiêu thất, trong không khí truyền đến hơi thở hoàn toàn bất đồng, đàn chim tước sâu sắc cảm thấy có sự biến hóa, giống như dịch bệnh nhanh chóng lan ra, bầy chim tước bắt đầu bất an, vòng vây dần dãn ra, từ phía trong rừng vọng lại tiếng bước chân, ngàn vạn chim tước giống như gặp ác ma, 'vèo vèo' toàn bộ bay lên cao, phút chốc biến mất không còn một bóng.
Ngũ Nguyệt theo bản năng chắn trước người Lâm Lang và Ngũ Như Ý, tay cầm kiếm thấm ướt mồ hôi, chỉ có Như Ý là bình tĩnh, nàng như sớm đoán người chiến thắng nhất định là Thanh Vũ, khóe miệng vô tình cong lên hình cung, lạnh nhạt nhìn về hướng bước chân truyền đến.
Thanh Vũ đầy bùn đất bước chân tiêu sái từ trong rừng đi ra, Lâm Lang vui mừng đến nỗi bật khóc, chạy nhanh tới đón, đến trước mặt Thanh Vũ ôm chặt lấy cổ nàng, không màng cả người nàng đều dính bùn đất, dùng tay áo cẩn thận lau khô mặt nàng, đặt lên môi một nụ hôn.
Ngũ Nguyệt vội xoay lưng, Như Ý vẫn thản nhiên cười, Thanh Vũ bị nàng hôn thiếu chút nữa thở không nổi, thật vất vả mới nói ra một câu:
"Được rồi, được rồi, nàng không sợ bị chê cười sao..."
vừa nói vừa liếc mắt nhìn Ngũ Nguyệt và Như Ý, Lâm Lang lau nước mắt nổi giận nói:
"Sao lại chê cười? Muốn cười thì để họ cười cho đủ đi!"
Thanh Vũ không biết làm sao, chỉ cười khổ, quay đầu phân phó Ngũ Nguyệt quay lại xe ngựa lấy những vật phẩm quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-phuong-ky-duyen/582300/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.