Thanh Vũ sai người mời hơn mười người Miêu nguyên quán ở đây đến, suốt ba ngày ba đêm làm thành một bức bản đồ miêu tả phạm vi ngàn dặm quanh nơi này, sau đó mất hai ngày định ra kế hoạch chiến thuật, liên tiếp năm ngày không ngủ không nghỉ, tên Khải Huyền phó tướng kia cũng góp không ít phần lo lắng hỗ trợ, cuối cùng hoàn thành xong bản đồ Thanh Vũ mới vừa lòng.
Nói đến tên Khải Huyền này thật ra khiến Thanh Vũ có chút kỳ quái, người này mới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi là cùng, ngày thường tuấn lãng giỏi giang, tuy rằng chưa lập được chiến công nào nhưng ở trong quân lại địa vị hiển hách, đến Tào Tuyên cũng nể nang hắn vài phần.
Lúc đầu Thanh Vũ chỉ nghĩ là loại con ông cháu cha quan lại quyền quý, đưa đến chiến trường để thêm một chút lý lịch, sau này còn có cớ thăng quan tiến tước, từ ngày hắn đi dâng lễ cho Miêu vương trở về càng tỏ ra khinh thường Tào Tuyên, dù gì Tào Tuyên cũng đường đường là một Nhất phẩm trấn quốc Tướng quân, người dám tỏ vẻ với ông ta như thế chỉ có hoàng thân quốc thích, hơn nữa trên thân người này toát lên một loại quý khí khó diễn tả, mặt mày lại hao hao giống Hoàng Thượng, dần dần trong lòng Thanh Vũ cũng đoán được vài phần về Khải Huyền...
Thanh Vũ cuộn bản đồ cùng bản kế hoạch lại, hai mí mắt sụp xuống nặng nề, cuối cùng cũng không mở lên nổi. Khải Huyền thấy mí mắt đen kịt, nhịn không được đưa tay khoát lên vai nàng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-phuong-ky-duyen/582264/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.