- " Chia tay đi Cẩn Huyên, tôi và Ngữ Tịch bạn thân em yêu nhau rồi. "
Cẩn Huyên đang thưởng thức buổi tối ngon miệng của mình thì một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô, cô ngước lên nhìn đôi cẩu nam nữ đang âu yếm nhau mà rùng mình. Cô cười khẩy đáp:
- " Nói xong chưa? Xong rồi thì cút. Bà đây không rảnh đôi co với đôi cẩu nam nữ mấy người đâu nhé. "
Ngữ Tịch nghe thấy Cẩn Huyên nói hai người là " đôi cẩu nam nữ " liền bước đến định tát cô một cái.
Lại bất ngờ bị Cẩn Huyên chụp bàn tay định tát cô, rồi Cẩn Huyên lại lấy tay kia của mình tát lại người bạn thân ai nấy lo kia, Cẩn Huyên cười lớn nói.
- " Nhắm chơi không lại bà đây thì cút nhanh đi, không thì đừng trách bà đây không nương tay! "
Tư Thần đến cản Ngữ Tịch và cầm tay cô ta nhanh bước đi, ả ta tức giận quát lớn.
- " Cẩn Huyên, cô được lắm. Lần sau gặp lại cô sẽ không toàn thây với tôi đâu! "
Cô ngáp ngắn ngáp dài mệt mỏi ngồi lại bàn ăn và bắt đầu ăn buổi tối của mình, mới gắp được miếng thịt định cho vào miệng thì điện thoại cô reo.
Chết tiệt! Ăn có bữa cơm mà người này đến người khác làm phiền, hôm nay cô đen đủi quá mà! Cẩn Huyên cầm điện thoại lên bắt máy.
- " Alo, có gì không mà gọi vậy bà chị? "
Đầu dây bên kia trả lời lại với giọng nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-phu-nhan-em-dung-chay/2965336/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.