Y và hắn, từ sau khi võ lâm rơi vào đổ máu, là lần đầu tiên có cơ hội chạm mặt nhau!
Đứng trên mộc đài vừa xây xong trong hai ngày, Huyết Phách nghĩ đến, nụ cười trên mặt càng lúc càng mở rộng.
Những năm gần đây, tuy rằng y vẫn luôn không ngừng gây rắc rối cho Trác Lạc Vũ, nhưng hai người luôn không có cơ hội chạm mặt, không phải là Trác Lạc Vũ đến lúc y còn chưa đến, chính là lúc y giết người thì Trác Lạc Vũ không kịp chạy tới, không biết là hữu ý hay vô ý bỏ qua, nhưng y chắc chắn lần này nhất định có thể gặp mặt!
“Chủ nhân?” Vân Phi khẽ gọi khiến cho y hoàn hồn, y nghiêng đầu, mỉm cười nhìn Vân Phi.
“Làm sao vậy?”
“… Người tựa hồ có chút phát run…” Vân Phi nhỏ giọng nói, nỗ lực khống chế bản thân dùng sai từ.
“Phát run?” Cúi đầu, nhìn tay trái nắm chặt thành quyền mơ hồ run rẩy, Huyết Phách cười khẽ, “Không phải là phát run, mà là hưng phấn đến run rẩy, kế tiếp sẽ là một trận khảo nghiệm thú vị a.”
Liếc mắt nhìn Trần tiểu công tử, qua ba ngày bị giày vò đến mức chỉ còn lại chút hơi thở yết ớt, hiện tại đang bị trói vào cây cột giữa đài, Vân Phi trầm mặc.
“Mọi thứ đã chuẩn bị xong?”
“Vâng, chủ nhân.”
Huyết Phách nheo mắt lại, nhìn Tần trang chủ đang đứng cách đó không xa, trong mắt chợt lóe lên một ý nghĩ sâu xa.
“Ngươi sẽ lựa chọn như thế nào…” Thanh âm của y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-phach-phan-thuong-trung/2039121/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.