Tại bệnh viện...
Ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi vào hình bóng của 3 người đang đi dạo xung quanh bệnh viện. Cô gái với khuôn mặt xinh đẹp không góc chết đang vui vẻ đẩy xe lăn cho bố mình, dường như cô vừa đi vừa kể chuyện cho bố nghe. Mái tóc đen nhánh mềm mượt bay bay trong gió, nhẹ nhàng như tiên giáng trần. Đằng sau cô là Việt Bân, vừa đi vừa nhìn cô như đang suy tư gì đó.
- Tịnh Tịnh, bố xin lỗi vì làm gánh nặng thêm cho con.
Bố Ngưng Tịnh áy náy nhìn cô, bao nhiêu năm nay ông phải nằm viện dưỡng bệnh, ông biết rõ tiêu tốn rất nhiều tiền của con gái.
Nhưng Ngưng Tịnh mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
- Gánh nặng gì chứ? Bố chỉ cần yên tâm nằm viện dưỡng bệnh, đừng suy nghĩ gì nhiều.
Nghe con gái nói vậy, ông Ngưng lại liếc về phía sau nhìn Việt Bân, lời nói như muốn gửi gắm con gái mình cho anh:
- Việt Bân, con gái tôi lại phiền cậu chăm sóc rồi.
- Dạ.
Lúc này Việt Bân mới bước lên đỡ lấy xe ông Ngưng, lễ phép trả lời. Anh thấy cô đang nhìn mình bằng ánh mắt cả kinh nên chỉ mỉm cười.
Ngưng Tịnh hiểu lời nói của bố mình là có ý gì, nhưng khổ nỗi, cô và Việt Bân không phải kiểu quan hệ như bố cô nghĩ đâu. Nhưng sợ bố lại phiền lòng, không an tâm về mình nên Ngưng Tịnh cũng chỉ im lặng.
Ông Ngưng lại đột nhiên hỏi:
- Vậy khi nào hai đứa kết hôn?
Hả?
Lời nói của bố khiến Ngưng Tịnh chấn động, khuôn mặt xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-no-ac-ma-muon-chiem-huu/165121/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.