Cuộc thi nghệ thuật kết thúc với tiếng vỗ tay nồng nàn từ khán giả. Lucas cũng không kém phần xuất sắc, với bức tranh tượng trưng về bình minh mang ý nghĩa sự hy vọng và tương lai tốt lành.
Sau tất cả những thử thách và cuộc thi, những mảnh ghép trong câu chuyện tình yêu đang dần hoàn thiện. Darian, Swan, Caleb và Lucas đều đang dấn thân vào những con đường riêng biệt, nhưng tất cả họ đều có một điểm chung - tình cảm đặc biệt mà họ dành cho nhau.
…
Những ngày sau cuộc thi và biểu diễn đã trôi qua, để lại trong tâm hồn mỗi người những cảm xúc đặc biệt và những hy vọng mới. Darian dần cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong trái tim mình. Anh không còn lạnh lùng như trước, mà thay vào đó là một tâm hồn ấm áp hơn bởi Swan.
Darian (nghĩ trong lòng): (Tôi đã không còn cách nào khác... Tôi đang bắt đầu thấy tình cảm của mình...)
Trong một buổi tối, Darian quyết định mời Swan đi dạo quanh khuôn viên trường. Ánh trăng chiếu sáng, làm cho mọi thứ trở nên mềm mại và lãng mạn.
Darian (nhẹ nhàng): "Swan, em có muốn đi dạo không?"
Darian tự diễn đi diễn lại câu hỏi trên rất nhiều lần, nhưng khi gặp được Swan ở phía xa thì mọi sự can đảm đều biến mất. Bỗng ánh trăng trở nên lung linh và huyền ảo.
Darian (nắm lấy tay Swan và nhẹ nhàng hỏi): “Hôm nay trăng đẹp quá phải không em?”
Swan (tươi cười): "Tất nhiên! Đêm nay thực sự đẹp."
Hai người bước đi bên nhau dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-nhan-duyen/2833276/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.