Tại một phòng khách sạn ẩn bên trong bóng tối, Swan đang mơ màng do tác động của thuốc mê và bị dẫn dắt đến một căn phòng. Cô cảm thấy mất kiểm soát và tê liệt khi bước chân vào căn phòng. Trái tim cô đập rất nhanh, và ánh đèn mờ ảo khiến cô chỉ thấy được một người áo đen đứng đối diện.
Swan: (cảm thấy mờ mịt) Tôi... Tôi ở đâu vậy? Tại sao tôi lại ở đây?
Người áo đen: (nụ cười lạnh lùng) Chào mừng tiểu thư Swan. Tôi tin rằng cô chắc đã biết tại sao mình ở đây.
Swan: (cố gắng lấy lại sự tỉnh táo) Ai... ngươi là ai? Tại sao người đem ta đến đây?
…
Bất thình lình, Cathy cùng bà mẹ kế đã kéo tất cả mọi người và cha của cô lần lượt kéo vào phòng.
Cathy: (cho người mở cửa phòng ra) « Chị Swan. Chị đâu rồi ? »
Mọi người bước vào phòng nhưng hiển nhiên không thấy một ai cả. Một cơn hoảng loạn bao trùm khi mọi người nhận ra trong phòng không một bóng người và cũng chẳng thấy Swan đâu như lời Cathy đã tố cáo Swan đang ở cùng một người đàn ông lạ mặt trong căn phòng này.
« Sao có thể được ? Chị Swan đã biến mất. », Cathy ấp úng trả lời cha.
« Cathy ! Con đang muốn bày trò gì vậy? Thật là không ra thể thống gì nữa. Kết thúc câu chuyện của con tại đây ngay đi.” Người cha tỏ vẻ bức xúc mà lớn giọng răng bảo Cathy.
“Nhưng mà cha à!... Chính mắt con đã nhìn thấy… », Cathy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-nhan-duyen/2833267/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.