Sở Sở mỉm cười hỏi tiếp :
- Thế nào tôi cũng chuyển lại lời nói ấy của bạn cho Trà lão tiền bối hay.
Nhưng tôi muốn thỉnh giáo bạn câu này đã. Không hay người đỡ đầu cho La Tỉnh Thạch là ai mà lợi hại đến như thế?
Ngẫm nghĩ giây lát, Thiên Trạch gật đầu đáp :
- Dù tôi có nói cho Lệnh Hồ cô nương nghe cũng không sao, nhưng chỉ e cô nương còn trẻ tuổi như vậy, có lẽ chưa nghe thấy người ta nói đến cái tên Trường Tiếu Thiên Vương?
Sở Sở hơi kinh hái, vội hỏi tiếp :
- Người đó có phải là Công Tôn Vi Ngã và còn có thêm hai biệt hiệu là Hận Địa Vô Hoàn Quỷ Kiếm Sầu và Thiên Ảnh Thần Ma đấy không?
Thiên Trạch gật đầu đáp :
- Đúng đấy! Như vậy, Lệnh Hồ cô nương thật là rộng kiến thức hơn người.
Sở Sở mỉm cười hỏi tiếp :
- Từ xưa đến nay, một người mà có đến ba biệt hiệu như thế chả có mấy ai, thì sao tôi lại không biết? Nhưng tôi nghe người ta nói, mười mấy năm trước, vì chém con nghiệt giao đầu bò, Công Tôn Vi Ngã đã trúng phải chất kỳ độc ở miền Nam Hoang nên đã chết ở trong rừng rậm tại nơi đó rồi, chả hay bạn họ Ngải còn nhắc nhở đến y làm chi?
Thiên Trạch xếch ngược đôi lông mày lên, mỉm cười đáp :
- Người trong giang hồ có đồn đại như thế thực. Nhưng năm ngoái, Thiên Trạch ngao du Nam hoang, lại được gặp gỡ Công Tôn Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/1874161/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.