Thoạt tiên Tiểu Thanh cứ tưởng Tiểu Hồng nói người đại hồ đồ đó là Nghiêm Mộ Quang, nay thấy nàng ta nói như thế, cũng phải ngạc nhiên vô cùng.
Như vậy có khác gì trỏ hòa thượng mà chửi giặc sói đầu? Nàng ta làm như thế này, thế nào cũng bị ông ta nổi giận mà xảy ra trận kịch chiến.
Tiểu Thanh rất lo âu, nhưng Nhất Minh lại giống như thằng câm ngậm bò hòn, đành chịu đắng mà không sao nói nên lời được. Vì Tiểu Hồng quá khôn khéo, và lời nói lại rất tinh diệu, nàng không hỏi thăm tên họ của Nhất Minh trước, mà lại có ý bảo chủ nhân Lãnh Trúc Bình thế nào cũng quen biết Lãnh Trúc tiên sinh Trà Nhất Minh và còn chửi đồng lãnh Trúc tiên sinh là người hồ đồ.
Dưới hoàn cảnh ấy, quả thực Nhất Minh không dám nhận mình là Lãnh Trúc tiên sinh người đại hồ đồ mà chỉ đành nuốt đắng cay thầm thôi. Đồng thời, vì giữ sĩ diện mà ông ta phải tủm tỉm cười gật đầu đáp :
- Cô nương đoán đúng đấy, quả thực lão phu có quen biết vị Lãnh Trúc tiên sinh ấy thực. Nhưng trước khi lão phu chỉ điểm cho cô nương gặp y, thì cô nương phải cho lão phu biết tại sao y lại bi cô nương gọi là người đại hồ đồ như thế?
Tiểu Tỉnh nghe tới đây mới bớt lo, nhưng nàng cũng rất kính phục về tính tốt nhịn của ông ta.
Tiểu Hồng là một con nhỏ rất khôn ngoan tinh quái, nàng biết bề ngoài của Lãnh Trúc tiên sinh tuy rất bình hòa, nhưng trong bụng thế nào cũng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/113322/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.