Con quái vật xuất hiện rồi lại kêu “cộp cộp” hai tiếng, và bò ngay tới cạnh con trăn kia. Con trăn từ từ chìa cái đầu ra. Tiểu Hồng thấy thế không sao nhịn được liền hỏi Sở Sở :
- Cô nương, con quái vật kia định làm gì thế? Chả lẽ nó đói bụng muốn xơi con trăn vẩy đen kia chăng?
Nguýt Tiểu Hồng một cái, Sở Sở giả bộ hờn giận đáp :
- Cô nương có phải là con quái vật kia đâu mà Hồng nhi lại hỏi như thế? Cô nương làm sao biết được nó muốn làm gì? Con trăn to như thế kia, thì dù nó có đói đến đâu cũng chưa chắc đã nuốt nổi.
Tiểu Hồng nghe nói cũng phải tức cười. Lúc ấy dưới sơn cốc lại có chuyện kỳ lạ xuất hiện. Thì ra con quái vật đã nhẹ nhàng nhảy lên trên đầu con trăn. Con trăn liền vươn cổ lên cao hơn trượng, thế là nó vừa đứng ngang với con hổ đang đứng trên tảng đá cao cách nó chừng hơn hai trượng.
Tiểu Hồng kêu “Ối chà” một câu khẽ nói :
- Thật là lần đầu tiên con mới được trông thấy con quái vật này dùng con trăn để cưỡi như người ta cưỡi ngựa vậy.
Sở Sở đáp :
- Vũ trụ bao la như vậy, chuyện kỳ lạ như thế nào mà chả có. Nhưng cô nương nhận thấy con hổ hình như trấn tĩnh một cách quá đáng.
- Cô nương nói như vậy, chả lẽ con hắc hổ lại có chút đạo hạnh chăng?
Sở Sở gật đầu. Hình như con hắc hổ thấy đối phương mãi mãi vẫn chưa tấn công mình, không sao nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/113320/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.