Thì ra Lệnh Hồ Sở Sở giả bộ làm ra như vậy đấy thôi, chứ khi nào sắp chết đến nơi nàng lại còn trừng phạt một nữ tỳ rất cưng như thế, nên nghe thấy Tiểu Thanh nói như vậy, lại mắng Tiểu Hồng tiếp :
- Nếu không có Thanh nhi xin cho...
Tiểu Hồng bỗng ngửng mặt lên mắt đẫm lệ, với giọng nghẹn ngào đỡ lời :
- Cô nương cứ đánh chết Tiểu Hồng đi, để con được xuống chín suối hầu hạ cô nương tiếp.
Mấy lời nói ấy của Tiểu Hồng làm cho Lệnh Hồ Sở Sở cảm động vô cùng, lại ứa nước mắt ra.
Tiểu Hồng lại nói :
- Tiểu Hồng không dám giấu diếm và đánh lừa cô nương. Sự thật Tiểu Hồng hận Nghiêm tướng công lắm, nếu còn gặp lần nữa, dù Tiểu Hồng không giết y thì cũng phải đánh cho y một trận.
Tiểu Thanh thấy Tiểu Hồng nói như vậy, hoảng sợ đến biến sắc mặt. Nào đâu Lệnh Hồ Sở Sở lại không trách cứ như trước, mà lại còn giơ tay ra ôm hai người vào lòng, khẽ nói rằng :
- Thanh nhi, Hồng nhi, ta tự biết không thể nào sống được nữa và ta biết hai con trung thành với ta lắm. Bây giờ đã đến ngày tận số, cô nương phải rời hai con.
Trước khi chết, cô nương nhờ hai con làm việc này, thế nào hai con cũng phải làm cho kỳ được mới thôi.
Cố nhịn không để cho nước mắt ứa ra, Tiểu Thanh và Tiểu Hồng cùng gật đầu để nghe Lệnh Hồ Sở Sở dặn bảo tiếp :
- Việc thứ nhất, sau khi ta chết đừng chôn ta ở Trung Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/113315/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.