Mộ Quang nhìn thẳng vào mặt Gia Cát Lang, mỉm cười nói :
- Vừa rồi, điều mà khiến đệ kinh ngạc không phải là hung danh của Đào Hoa Vũ Sĩ Hùng Sách, và cũng không phải là sức mạnh kinh người của Mạnh Phi Hùng.
Hiểu ý ngay lời nói của Mộ Quang, Gia Cát Lang “Ồ” một tiếng và đỡ lời :
- Chả lẽ còn việc khác khiến Nghiêm huynh kinh ngạc hơn thế hay sao?
Mộ Quang vẫn nhìn vào mặt Gia Cát Lang, thủng thẳng đáp :
- Tiểu đệ kinh ngạc nhất, là điểm thấy Gia Cát huynh lại còn giỏi hơn cả Gia Cát Võ Hầu thực sự, huynh không cần phải bói toán đã biết ngay nan quạt của Hầu Đỉnh có khắc bốn chữ “cá nằm trên thớt” và dưới bàn chân chiếc người đồng của Phi Hùng có khắc câu “chẳng đáng một cái cười”.
Chờ Mộ Quang nói tới đó, Gia Cát Lang tức cười đỡ lời tiếp :
- Sự thật thì việc ấy không khó khăn gì hết. Nghiêm huynh cũng có thể đoán được, không tin huynh thử đoán xem.
Thấy Gia Cát Lang bảo việc đó dễ đoán lắm, Mộ Quang liền cau mày lại và nghĩ bụng :
- “Người bạn mới kết giao này không bói mà lại biết trước được như thế?”
Nghĩ mãi chàng vẫn không sao nghĩ ra được lý do gì, Gia Cát Lang thấy thế liền cười và hỏi :
- Nghiêm huynh đã đoán ra được mánh lới ở bên trong chưa?
Mộ Quang lắc đầu đáp :
- Đệ chỉ đoán chắc nội công hỏi hầu của huynh có lẽ đã luyện tới mức siêu phàm nhập thánh rồi, và còn luyện được môn Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-my-nhan/113310/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.