Typer: VẠN HOA PHI VŨ
“Số điện thoại quý khách đang gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau…”
Tử Ngâm đặt đỉện thoại xuống, gương mặt tiều tụy đồng đầyvẻ lo âu.
Đã hai ngày rồi, Kiều Dật chỉ gọi cho cô một lần duy nhất là lúc đến thành phố D, sau đó thì biệt vô âm tín.
Lúc trước cô vẫn cho rằng có lẽ công việc anh bận quá nên không chú ý đến việc gọi cho mình, thế nhưng cô biết nhiều năm qua anh chưa từng như vậy. Cho đến sáng hôm nay lúc gọi cho anh, phát hiện điện thoại anh tắt máy.
Vừa nghĩ rằng điện thoại Kiều Dật hết pin, Tử Ngâm ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường thấy đã là chín giờ tối, dù gì cũng nên cắm sạc điện thoại rồi chứ.
Tử Ngâm cầm điện thoại trong tay lo lắng đi tới đi lui trong nhà, cô không biết có phải Kiều Dật gặp phải chuyện gì rồi không, thế nên cho đến bây giờ vẫn chưa liên lạc với mình.
Đinh đoong…
Tiếng chuông cửa vang lên, Tử Ngâm sửng sốt, lẽ nào là anh về ư? Nhưng tại sao anh lại phải nhấn chuông cửa chứ?
Loáng thoáng chút nghi ngờ, Tử Ngâm đi đến cạnh cửa nhìn ra ngoài từ mắt mèo, chẳng có gì cả.
Tử Ngâm không dám mở cửa bừa, sau khi cẩn thận quan sát thật lâu lại quay người trở về phòng khách. Hiện tại cô đang mang thai, nếu như tùy tiện mở cửa gặp phải người xấu thì làm sao đây?
Cô vừa quay về phòng khách, tiếng chuông cửa lại vang lên, Tử Ngâm càng sợ hơn, không lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-mach-phuong-hoang/23582/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.