“Mạt Mạt, cuối cùng cậu tỉnh rồi.” Đào Tử đang lo lắng hỏi han.
“Sao vậy?” Tô Mạt dụi dụi mắt ngồi thẳng người, nhìn thấy Ngải Giai đang mê man ngủ đối diện mình.
“Bọn mình định buổi tối ra ngoài ăn, nhưng gọi điện cho cậu mà không ai nghe máy nên mới đến tiệm tìm, nào ngờ vừa và cửa đã thấy cậu và cô gái này đang ngủ say. Vì không biết cậu đang làm gì nên không dám quấy rầy cậu, thế nhưng thời gian trôi qua đã lâu cậu vẫn hôn mê khiến bọn mình lo lắng quá.” Đào Tử kéo tay Tô Mạt, nở nụ cười nhẹ nhõm.
“Coi như là trúng chiêu đi.” Tô Mạt cười khổ.
“Trúng chiêu?” Ba người trong nhà đều kinh ngạc, đồng thanh hỏi.
“Ừ, bị cài bẫy rồi. Cô bé này bị thiền niệm đeo bám.” Tô Mạt chỉ Ngải Giai.
“Thiền niệm? Cô gái này có lai lịch thế nào? Bị thiền niệm đeo bám cũng không đơn giản đâu. Vậy khi nãy là cậu bị thiền niệm cài bẫy à?” Đào Tử nhìn Tô Mạt từ trên xuống dưới, hỏi.
“Ừ, mình vốn cho rằng đã tiễn cô ấy rồi, lại không ngờ tất cả đều trong tình cảnh do thiền niệm thiết lập. Có điều mình có một phát hiện kỳ lạ, hắn ta sợ lửa.” Tô Mạt kể lại chuyện trong mơ.
“Sợ lửa? Ý niệm sao có thể sợ lửa?” Đào Tử ngạc nhiên với phát hiện của Tô Mạt. Dựa theo lẽ thường, thiền niệm nói trắng ra là ý niệm mà thôi, nhưng vì là thiền niệm nên không thể tiêu diệt nó, song chưa từng nghe thấy vật này sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-mach-phuong-hoang/1862112/chuong-26-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.