Tô Mạt đang mơ màng thì bị âm thanh bên ngoài chọc tỉnh, cô dụi mắt ra khỏi phòng, thấy ngay cảnh mấy Quỷ vương và Thanh Nương đang trò chuyện.
“Tiểu Bạch, cậu ra đây cho tôi.” Tô Mạt bàng hoàng chốc lát, gọi với vào phòng, đánh thức hồ ly nhỏ, nó loạng choạng đi đến bên cạnh cô.
“Tô Tô, sao vậy hả? Mới sáng sớm đã nhớ tôi rồi à?”
“Cậu có thể giải thích cho tôi biết đây là tình huống gì không?”
“Ồ, họ à, họ là người hầu của tôi, tôi bảo họ đến giúp xây bếp lò.” Lừ mắt nhìn đám Quỷ vương, Tiểu Bạch thầm trách mình quên bảo họ làm xong chuyện thì rời đi, lần này thì hay rồi, bị Tô Tô phát hiện.
“Người hầu?” Tô Mạt nhìn mấy Quỷ vương, cẩn thận đánh giá tu vi của họ, “Quỷ vương là người hầu của cậu? Tiểu Bạch, cậu phô trương quá đấy.”
Thật ra Tô Mạt cũng âm thầm kinh ngạc, xem ra cô đã đánh giá thấp bản lĩnh của hồ ly nhỏ này rồi. Có thể khiến nhiều Quỷ vương làm việc cho mình như vậy, rốt cuộc tu vi đã đạt đến cảnh giới nào?
“Tô Tô, đừng suy nghĩ lung tung nữa, tôi là Tô Mặc Bạch của cô, sẽ không hại cô. Tôi đã đến điểm giới hạn nên phải áp chế phép thuật để tránh lôi kiếp, vì vậy mới hóa thành hình dạng này.” Giọng nói của Tiểu Bạch lúc này đã khôi phục sự trầm ấm vốn có, thành thật nói ra thân phận của mình.
“Tôi đã tu thành chín đuôi, song vẫn còn một bước mới đến ngưỡng vạn năm. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-mach-phuong-hoang/1862100/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.