Type: VẠN HOA PHI VŨ
Sáng sớm, lúc Tô Mạt mở mắt, Hàn Ngạo bên cạnh đang mỉm cười nhìn cô không hề chớp mắt, điều này khiến Tô Mạt có phần không thích ứng. Cô nhớ lại chuyện hôm qua, ngại ngùng đẩy anh ra, sau đó dời mắt đi, nhìn vào bàn tay mình đan xen với tay anh.
“Hôm qua... hôm qua rốt cuộc là sao? Em tưởng anh không về được nữa.”
“Lẽ ra đưa em vào kết giới, có thể thấy em bình an rời khỏi, anh đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi. Điều tiếc nuối duy nhất chính là không thể đi cùng với em, cũng không thể nắm tay em nữa.” Hàn Ngạo nhìn Tô Mạt, anh cảm thấy tựa như mình đang mơ, anh nắm tay cô đưa lên môi khẽ đặt một nụ hôn, sau đó kế tiếp, “Con quái vật kia không ngừng tấn công anh, cũng may lúc anh ở nước ngoài vẫn chăm chi rèn luyện, thân thể khá linh hoạt, hơn nữa quyển sách cổ sư phụ anh để lại có rất nhiều phương pháp luyện tập có thể giúp anh né tránh những cú tấn công của quái vật. Thấy cửa kết giới dần dần nhỏ lại, nói thật anh cảm thấy tuyệt vọng, trong lòng nghĩ dù thế nào cũng không trở về được nữa, chi bằng bây giờ liều mạng luôn. Bởi vì anh thật sự không biết phải làm thế nào mới vượt qua được những tháng ngày không có em.”
Nghe Hàn Ngạo kể, Tô Mạt tựa vào ngực anh, lẳng lặng nghe nhịp tim anh đập. Anh ôm chặt cô, thoáng ngừng lại rồi nói tiếp.
“Có lẽ là ngay cả ông ười cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-mach-phuong-hoang/1862082/chuong-19-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.