Type: VẠN HOA PHI VŨ
Rời khỏi tế đàn Bách Quỷ tràn ngập chướng khí, Tô Mạt và Hàn Ngạo đi theo Quỷ Vương Mặc Uyên trở về sân sau trong phủ.
Mặc Uyên đưa họ đến phòng nghị sự, sau đó cho quỷ hầu và quỷ binh lui xuống.
Nhìn đám quỷ binh quỷ hầu lui xuống, cửa phòng cũng được quỷ binh lui ra thuận tay đóng lại, Mặc Uyên ngồi ở ghế chủ trì thản nhiên cất lời, giọng nói có chút lành lạnh.
“Chị, bây giờ có thể giải thích tế phẩm kia là thế nào chưa?”
Thấy Mặc Uyên hơi tức giận, Tử Khanh đưa tay cầm lấy tay Mặc Uyên, y lo lắng nhìn hai người, sợ họ sẽ xung đột.
Vị Ương thấy Mặc Uyên hơi giận nhưng không hề sợ hãi chút nào, chỉ nhún vai, sau đó lấy chiếc bình ngọc chứa Đào Tử trong ngực ra, mở nắp bình.
Đào Tử ở trong bình thấy trước mắt xuất hiện một tia sáng liền đi về phía ánh sáng đó, ánh sáng càng lúc càng chói mắt, cô che mắt lại theo bản năng.
Khi nắp bình mở ra, một luồng sương mù cũng bay ra từ trong bình ngọc, thân hình Đào Tử từ từ hiện ra trước mắt mọi người, có lẽ vì ánh sáng chói nên Đào Tử đang che mắt.
“Đây là bạn tốt của tôi ở Nhân giới bị quỷ đầu to bắt giữ làm tế phẩm cho đại điển lần này, nhưng cậu biết kết quả của tế phẩm rồi đấy, lẽ nào muốn tôi trơ mắt nhìn cô ấy bị xé thành từng mảnh nhỏ sao?”
Vị Ương thản nhiên nói, dường như thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-mach-phuong-hoang/1862068/chuong-11-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.