Chỉ trong nháy mắt, gã đại hán sắp mất dạng thì Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm và Hắc Bạch nhị lão đã cất bước phóng mình theo, miệng la lớn :
- Hãy cản hắn lại!
Nhưng họ chưa đi được ba bước, thì Trung Ngọc từ dưới đất đứng lên, vọt người đuổi theo đại hán kia.
Chàng quát lớn :
- Ngươi chạy đi đâu!
Đại hán đang phóng đi rất nhanh, bỗng nghe tiếng quát rền vang phải hết hồn. Vì gã tự biết võ công mình khá cao mà vừa rồi với hai chưởng đó cũng đủ đánh chết hay trọng thương một cao thủ.
Nhưng với tiếng quát của Trung Ngọc rõ ràng rất đầy đủ chân khí, đừng nói tới Trung Ngọc chưa chết mà chẳng có vẻ bị thương cả.
Còn Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm đang phóng theo cũng phải ngạc nhiên. Lão thấy chàng chưa chết, không biết đáng mừng hay đáng buồn nữa.
Đại hán vì quá hoảng kinh nên thân hình chậm lại.
Kình Ngư Bát Vĩ giống như con cá lớn quẫy đuôi, tạo một luồng chưởng phóng áo áo như biển sóng đập vào người Trung Ngọc một cách bất ngờ.
Lập tức chàng liền biến trảo, xòe tay phát chưởng đón đỡ chiêu thế của đại hán.
Chỉ nghe vang tiếng lớn :
- Bùng! Hự...!
Thân hình chàng liền trụ lại đứng vững, còn đại hán vẫn tiếp tục lao về phía trước nhưng thân hình loạng choạng khó đứng vững.
Bỗng Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm hét lên :
- Trúng này!
Tức thì chiếc quạt trong tay áo lão bay vút đi, điểm trúng vào Khí Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-long-tuyet-kiem/2139424/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.