Tình hình trong đại sảnh càng lúc càng căng thẳng.
Mọi người đang tính toán để đối phó trước tình huống hiện tại.
Nhưng người võ lâm đều rất hiểu, vấn đề trả thù là một việc thông thường. Đừng nói thù của thầy thì trò phải trả mà có khi có những người có liên hệ xa xôi cũng vẫn liên can như thường.
Trúc Chi đành đứng yên nhìn Trung Ngọc một cách ngỡ ngàng. Nàng biết võ công của Trung Ngọc chắc còn thua xa Hắc Bạch nhị lão thì việc trả thù sẽ bất lợi hoàn toàn cho Trung Ngọc, nhưng nàng không biết hành động như thế nào.
Trong khi đó, tiếng nói lạnh lùng của Bạch Lão trở nên ôn tồn hơn :
- Đoàn thiếu hiệp! Chúng tôi nhận thấy thiếu hiệp còn quá trẻ chúng tôi nhường quyền chọn lựa phương cách động thủ cho thiếu hiệp và chúng tôi bằng lòng bất cứ địa điểm nào.
Trúc Chi nhân cơ hội liền nói :
- Nhị vị thúc thúc! Nhị vị đã biết người ta còn quá trẻ thì...
Nàng nói chưa dứt câu thì Hắc Lão chận lại :
- Hừ! Nếu Đoàn thiếu hiệp hứng chịu xin lỗi và bái thế cho sư phụ thiếu hiệp, thì chúng tôi có thể bỏ qua, ngoài cách ấy không còn cách nào nữa cả, Hàn cô nương khỏi cần thêm nhiều lời.
Thấy tình thế mỗi lúc một gay cấn, nên Ngọc Diện thư sinh bỗng cười lớn rồi nói :
- Lâu nay tiếng đồn Hắc Bạch nhị lão võ công thượng thừa, mà lại thông minh hơn người. Ngờ đâu hôm nay lại hành động thật tầm thường thiếu suy nghĩ.
Ngừng lại một chút Ngọc Diện thư sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-long-tuyet-kiem/104867/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.