“ Huynh đừng có giận gia gia của muội được không, ngài ấy cũng chỉ lo cho gia tộc mà thôi…” Mạc Yên Nhiên lắc tay Long Phong mà nhõng nhẽo giọng hỏi
“ Được rồi, ta chỉ cho gia gia nàng một bài học thôi, trong năm năm này, những gì lão làm ta đều biết rõ, coi như cảnh cáo lão hãy cẩn thận sau này thôi...muội đó, gia gia muội đúng là phải cẩn thận….” Long Phong búng đầu Mạc Yên Nhiên một cái rồi cười nói, Mạc Yên Nhiên cười mà lè lưỡi….
“ Được rồi, muội về đó đi, nói cho gia gia muội ý tứ của ta, kêu lão hãy làm cho đàng hoàng vào nếu không thì đừng trách ta….”
“ Ừ, muội biết rồi!” Mạc Yên Nhiên vui vẻ nói, rồi sau đó xoay người chạy về chỗ gia gia nàng, Long Phong thì chỉ lắc đầu mà cười, sau đó quan sát xung quanh. Lúc này có một giọng nói vang lên:” Long Phong….”
Quay đầu qua thì thấy người tới là Chân Cơ, kế bên này còn có Tôn Sách và Tôn Thượng Hương, hai người mà Long Phong mới gặp hôm qua. Long Phong cười hỏi:” y cha,.....xem ra hôm nay cô nhìn đẹp ghê ta, trang điểm cũng rất cẩn thận nữa kìa…..”
“ Hừ,... người ta cũng phải chuẩn bị cẩn thận để tới đây chứ,...chứ ai như huynh bị người khác chửi là một tên mặt trắng..” Chân Cơ cười che miệng hừ một tiếng rồi cười chọc Long Phong. Long Phong nghe xong giật giật mắt vài cái, Chân Cơ thấy Long Phong như thế thì cười khuc khích, rồi chạy lại ôm tay của hắn nói:” Được rồi, đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-long-cong-tu/2279739/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.