Hôm sau, Ly Vũ liền rời khỏi Tinh Nguyệt Cung. Trước khi đi, Phi Hàn cho hắn rất nhiều thứ, cuối cùng cũng là đệ đệ mình, cũng coi như mối tình đầu của mình. Đối với Phi Hàn, so với những người khác, Ly Vũ luôn có điểm khác biết. Phi Hàn nhìn Ly Vũ đằng vân mà đi, cho đến khi bóng dáng hắn biến mất, mới thở dài, xoay người trở vào Tinh Nguyệt Cung. Vừa quay lại đã thấy Tinh Lạc đứng ở cửa, cũng không biết đứng bao lâu, thấy Phi Hàn trở về, lập tức đi đến đón:
“Nguyên Thanh chân nhân đưa bánh hoa đào đến, nếm thử không?”
“Không cần.”
“Vậy Hàn nhi muốn đi đâu chơi không? Ở nhân gian, mấy hôm nữa là tiết hoa đăng……”
“Tinh Lạc, ta cảm thấy hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.”
Trên đường đi không nói chuyện. Tới tẩm cung, Tinh Lạc hầu hạ Phi Hàn nằm xuống, đắp chăn giúp hắn, mở miệng nói với vẻ lơ đãng: “Hàn nhi, có phải người còn nghĩ về Ly Vũ không? Nếu ngươi thích hắn quá, vậy để hắn ở Tinh Nguyệt Cung luôn đi, để hắn luôn bên cạnh ngươi, được không?”
“Ta chỉ xem hắn như đệ đệ mình.”
“Nhưng hắn đi rồi ngươi lại rầu rĩ không vui. Hàn nhi, ta không có ý khác, chỉ toàn tâm toàn ý nghĩ cho ngươi, ta không ngại…… Ngươi thích hắn.”
“Lại suy nghĩ miên man gì đó. Tâm tình ta không tốt thật, nhưng không phải do Ly Vũ, là nhớ đến người khác.”
“Người khác?”
“Ta có nói chuyện về Thất Sân cho ngươi nghe chưa?”
——————– Chuyện xưa ——————–
Thất Sân là một người rất tốt, ít nói, luôn lẳng lặng làm việc vì Phi Hàn. Hắn và Phi Hàn đều là thư đồng, hầu hạ Ly Hoàn cả ngày. Phi Hàn không biết Thất Sân lấy từ đâu ra sức lực mà tiếp tục bận trước bận sau vì mình. Có đôi khi, Phi Hàn nghĩ, thật ra như vậy cũng không tồi. Nếu mình ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-long-cong-tu/2279708/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.