Long Phong và tên Vô Sát hai người nhìn nhau, mắt không rời, khi một giọt nước từ trên lá cây vừa nhỏ xuống thì hai người lập tức biến mất và xuất hiện ngay giữa lập tức, và hai thanh kiếm chạm vào nhau “ keng...keng…”
“ keng, Keng…..keng……..keng….keng….” Long Phong và Vô Sát không ai nhường ai, lão già Vô Sát nhảy lùi ra ba bước rồi kiếm chà sát bàn tay một cái, máu thấm cây kiếm rồi lão liền la lên:” Huyết Ngục Tà Công - Kiếm…”, sau lưng lão liền hiện lên một tên lính mặc giáp, máu me đầy mình, tay cầm thanh kiếm đang phát sáng một màu đỏ lên, sau đó lão cười ghê rợn nhìn Long Phong, chém một nhát cực mạnh về phía Long Phong. Nhảy ra một bên mà né thì Long Phong nghe một tiếng:” Ầm…….”
Phía sau khu rừng bị chẻ làm đôi, cây cối đều ngã rạp xuống, Long Phong nhìn về phía lão già với khuôn mặt nghiêm trọng, và hỏi:” Đây chính là môn tà công cần hút máu người à?”
“ Hahaha chính xác, nhóc công ngươi thông minh lắm, vừa nhìn đã biết. Không sai đây chính là Huyết Ngục Tà Công mà được người người xưng danh là đệ nhất tà công, một môn tà công cực kì khó luyện, bắt buộc người luyện phải bỏ đi bản tính con người trờ thành một tên ma đầu, nhưng đổi lại là thực lực cực kì mạnh mẽ…” Vô Sát cười nói, khuôn mặt lúc này của lão giống như là muốn giết người lắm.
Vô Sát vừa dứt lời, lão liền biến mất xuất hiện trước mặt Long Phong, đâm một phát ngay tim, những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-long-cong-tu/2279698/quyen-2-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.