Đợi rất lâu vẫn không thấy người đến, Tư Hạ đứng ngồi không yên lo lắng nhìn ngôi làng trước mặt. Tề Hoa ở phía sau bọn họ lo lắng nói thầm: Đã hơn nửa canh giờ rồi, tại sao đại nhân còn chưa đến tìm chúng ta vậy? Có khi nào đã gặp chuyện rồi không? Không được, phải đi tìm ngài ấy.
Tề Hoa lập tức cất tiếng:"Đã hơn nửa canh giờ rồi, ngài ấy vẫn chưa quay lại. Chúng ta cùng nhau đi tìm ngài ấy đi!", bọn người Tư Hạ lập tức đồng ý với câu nói của nàng. Nghị Dương ở bên cạnh khoanh tay nhìn bọn họ, hắn nhếch mép cười thầm nghĩ: Đã hơn nửa canh giờ mà không quay, chắc có lẽ bị yêu quái giết chết rồi. Nếu y chết rồi cũng chả còn lý do gì để ta đi theo nịnh nọt.
Bọn họ cùng nhau trở về chỗ cũ, khoảng cách giữa bọn họ ngày một gần. Phía xa bỗng hiện lên bóng người mờ nhạt, Tư Hạ cố gắng nén lại cơn sốt ruột trong lòng chạy đến xem. Mỗi bước hắn đi, bóng người càng ngày rõ rệt, một bóng người quỳ trên mặt đất, một chút cử động nhỏ cũng chả có.
Tư Hạ hắn chạy đến chỗ người nọ, khuôn mặt hắn bỗng chốc biến sắc sau khi nhìn thấy dung mạo của đối phương. Hắn hạ người xuống, bàn tay của hắn chạm vào y, giọng nói khàn khàn vang lên:"Thẩm Hy, ngươi sao vậy? Ngươi mở mắt ra nhìn ta đi!"
Thẩm Thần bất động quỳ trên mặt đất, khuôn mặt của y bây giờ đến một chút huyết sắc cũng chả có khiến Tư Hạ nhìn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-le-tran-gian/2593716/chuong-76.html