Chương trước
Chương sau
Dường như Trác Thương Ngân còn già hơn một chút so với lúc ban sáng! Sau khi con ngươi hõm sâu run lên, ông ấy từ từ mở hai mắt, khẽ mở miệng hỏi: “Tình hình Bek Ji thế nào?”
“Thưa lão tổ tông, đợi sau khi tiểu bối nói hết mọi chuyện, bề ngoài anh ta như không có gì, nhưng áp lực trong lòng quá lớn!”
“Là việc trong dự liệu! Cậu bé đó là người như vậy, sẽ không thể hiện chuyện trong lòng ra ngoài mặt. Cô bé, chăm sóc cậu ta nhiều hơn, đừng để bề ngoài của cậu ta lừa gạt mà coi nhẹ nỗi khổ trong lòng cậu ta! Con là vợ của cậu ta, tất cả đều lấy cậu ta làm trọng”.
“Vâng, tiểu bối nhất định sẽ không để lão tổ tông thất vọng”.
Thực ra Lãnh Lạc không có cảm tình gì với Đông Phương Hạ, nhưng quan niệm phong tục cũ ngàn năm, cô ấy không thay đổi được! Mặc dù cô ấy sinh ra trong thời hiện đại, nhưng người bên cạnh cô ấy đều là lão bối gia tộc coi trọng phong tục xưa. Đặc biệt là tiền bối như Trác Thương Ngân, trong mắt ông ấy, lấy gà theo gà lấy chó theo chó, cho dù chồng của cô là một kẻ vô dụng, cô cũng không được nói gì anh ta.
Đã không thay đổi được sự thực này, Lãnh Lạc chỉ đành tuân theo! Nhiều hơn là cứu Long tộc, ngăn chặn dã tâm của đại trưởng lão, tránh cho thế giới đại loạn. Áp lực của Đông Phương Hạ lớn, Lãnh Lạc cũng không ngoại lệ, nhưng nếu nói đến ấm ức, Lãnh Lạc là người ấm ức nhất! Vì trách nhiệm gia tộc, cô ấy phải thừa nhận một người mà cô ấy không thích là chồng của cô, huống hồ người đó cũng không thích cô, thường xuyên đối đầu cô.
“Lãnh Nhi, lão phu biết trong lòng con bất mãn, theo cách nói của Bek Ji, nếu cứ cố gắng gắn kết hai người không thích nhau lại với nhau, sau này sẽ không hạnh phúc! Nhưng… con là huyết mạch trực hệ duy nhất của Long tộc, hôn nhân đại sự của con không do con quyết định”.
“Lão tổ tông, tiểu bối không bất mãn! Chỉ cần có thể cứu được Long tộc, tiểu bối có thể hy sinh tất cả”.
Trác Thương Ngân thấy ánh mắt của Lãnh Lạc không có chút oán trách, ông ấy gật đầu, lấy ra một cuốn sổ đã ố vàng từ dưới gối, đưa cho Lãnh Lạc: “Đây là tâm pháp nội công chí cao vô thượng của Trác tộc, con cầm đưa cho Bek Ji! Chuyển lời cho cậu ta, xem xong thì hủy ngay lập tức”.
Tâm pháp nội công của Trác tộc, tổ tiên Trác tộc hao tổn tinh lực trăm năm lĩnh ngộ ra, hai ngàn năm nay, Trác Thương Ngân lại bù đắp bổ sung một vài nhược điểm, bây giờ có thể nói là vô cùng hoàn hảo! Đông Phương Hạ đã có được Long Quyết đỉnh cao nhất của Long tộc, nếu tu luyện thêm bộ tâm pháp bí mật này của Trác tộc, chỉ cần anh có thể thông suốt được điều kỳ diệu trong đó, nếu cho thêm một khoảng thời gian, có lẽ không khó đối phó với đại trưởng lão Long tộc, điều cần bây giờ chỉ là thời gian.
Lãnh Lạc bước lên trước hai bước và nhận lấy. Trác Thương Ngân lại nói: “Con là vợ của cậu ta, cậu ta cần con! Hiện nay, chỉ có các con trở nên cường mạnh, lúc đối phó với tên nhóc Long tộc đó mới thêm một phần thắng! Con cũng luyện đi. Nhớ kỹ, có mất ắt có được”.
Lãnh Lạc nghe xong lập tức quỳ xuống: “Lão tổ tông, tiểu bối là con cháu Long tộc, không có tư cách tu luyện tâm pháp chí ca vô thượng của Trác tộc”.
Lãnh Lạc bị câu nói của Trác Thương Ngân làm sợ giật mình! Bộ tâm pháp này của Trác tộc, cô ấy đã từng nghe trưởng lão gia tộc nói đến, đó là một bộ bí pháp mà người trên thế giới đều muốn có được. Nghe nói, bộ tâm pháp này không những có thể hỗ trợ một người mất đi nội công hồi phục lại như ban đầu, còn có thể mở đường cho hàng trăm loại võ công. Chẳng trách lão tổ tông thận trọng như vậy, muốn mình chuyển lời cho Bek Ji, phải hủy nó ngay sau khi ghi nhớ kỹ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.