Chương trước
Chương sau

“Ai nói không liên quan gì đến cậu! Tôi tìm hai ngàn năm mới tìm được một người mang huyết thống của bốn đại gia tộc. Bây giờ, cũng chỉ có lấy cậu làm trung tâm, tìm được đệ tử trực hệ của gia tộc họ Lôi, mới có thể mở được cánh cửa dẫn đến kho báu!”  
Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ nhảy dựng lên! Khóc không ra nước mắt nói: “Ông lão, không phải là lão đang chơi con đấy chứ! Người mà sư muội của lão nói mang huyết thống của bốn đại gia tộc, là con?”  
Trác Thương Ngân gật gật đầu: “Không chỉ vậy, cậu còn là người thừa kế tương lai của gia tộc họ Long. Vì vậy, cậu phải gánh vác”.  
“Hả…”, Đông Phương Hạ ngây ra tại chỗ.  
Trác Thương Ngân cũng biết Đông Phương Hạ không thể chấp nhận điều đó ngay được! Đợi Đông Phương Hạ hết kinh ngạc. Nhìn đến Lãnh Lạc, nhàn nhạt nói: “Đệ tử trực hệ của gia tộc họ Long đã bị Đại Trưởng Lão của gia tộc bọn họ sát hại hết rồi! Đệ tử trực hệ hiện tại chỉ còn cô bé này, cô bé là thân con gái, không thể đảm đương vị trí tộc trưởng! Vì vậy, ông ngoại của cô bé nhờ tôi tìm người có duyên, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cậu là thích hợp nhất. Từ nay về sau, cô bé chính là vợ của cậu, đợi thời cơ chín muồi cậu sẽ lên làm tộc trưởng. Như vậy, gia tộc họ Long mới không rơi vào tay người ngoài”.  
Tối nay Đông Phương Hạ liên tiếp bị dọa sợ! Hiện tại nghe thấy Trác Thương Ngân muốn mình lấy Lãnh Lạc còn nói cái gì mà từ nay về sau chính là vợ của mình, Đông Phương Hạ lập tức chuyển ánh mắt lên người Lãnh Lạc, nói: “Lãnh Lạc, cô không còn chú bác, anh chị hay em trai em gái gì nữa sao?”  
Nhắc đến việc này, sắc mặt Lãnh Lạc trở nên có chút đau khổ! Lắc đầu: “Bọn họ đều bị Đại Trưởng Lão hại chết rồi! Tôi vừa ra đời bố mẹ của tôi đã…ông ngoại điều tra rất nhiều năm, nhưng không tìm được chứng cứ đanh thép! Cho dù có tìm được chứng cứ, cũng không động được đến Đại Trưởng Lão! Tôi có thể sống được, đã là trong cái rủi có cái may!”  
Hiện tại, Đông Phương Hạ thực sự không còn gì để nói! Anh thật không ngờ dưới tình huống mình không biết gì ù ù cạc cạc lại có thêm một người phụ nữ! Lại còn là người phụ nữ Lãnh Lạc này.  
Sau khi thở dài, Đông Phương Hạ uể oải hỏi Trác Thương Ngân: “Gia tộc họ Lôi và gia tộc họ Huyết đã biến mất hai ngàn năm trước, bây giờ muốn tìm bọn họ, không dễ chút nào! Hơn nữa, còn không có tin tức gì, bảo con tìm thế nào đây? Còn có, ông lão, theo như những gì lão vừa nói, bản đồ kho báu, ngọc bội, nhẫn có bốn phần, mỗi gia tộc một phần! Tại sao lão chỉ bảo con tìm người của gia tộc họ Lôi, không tìm gia tộc họ Huyết?”  
“Người của gia tộc họ Huyết tôi đã tìm được, hiện tại, cậu chỉ cần tìm được người của gia tộc họ Lôi! Nghĩ cách lấy được một phần bản đồ, ngọc bội, nhẫn thuộc về gia tộc bọn họ trong tay bọn họ, đồng thời yêu cầu bọn họ ngăn cản dã tâm của Đại Trưởng Lão gia tộc họ Long, tin là bọn họ sẽ bằng lòng! Dẫu sao bọn họ cũng có mối thù ngàn năm với gia tộc họ Long”.  
“Chưa nói đến việc con không tìm được người của gia tộc họ Lôi, cho dù tìm được, không có bằng chứng gì, làm sao người ta có thể tin con đây!”, Đông Phương Hạ sắp phát điên rồi.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.