Chương trước
Chương sau
Nhưng lúc Viên Hào nghe thấy có người gọi “bố”, quay sang nhìn phát hiện là gọi Đông Phương Hạ, liền trợn tròn mắt! Trong lòng nghĩ Tiểu Hạ mới bao nhiêu tuổi chứ, thế mà con gái đã lớn như vậy rồi!  
Đông Phương Hạ khom lưng ôm lấy Đồng Đồng, hôn lên khuôn mặt trắng nõn của Đồng Đồng! Nói: “Mẹ có ở nhà không?”  
“Có ạ, chỉ đợi bố nữa thôi!”  
Đông Phương Hạ cười gật đầu, quay đầu lại nói với Viên Hào một câu “Anh Hào, đợi tôi một lát nhé!” liền ôm Đồng Đồng đi vào trong.  
Quán cơm của Long Nhã Nhàn hôm nay không bán hàng, lúc nhìn thấy Đông Phương Hạ ôm Đồng Đồng bước vào, áy náy nói: “Lúc Đồng Đồng gọi điện thoại cho cậu tôi không biết! Cậu Đông Phương, làm phiền cậu rồi!”, nói xong, Long Nhã Nhàn còn nhìn Đông Phương Hạ đánh giá, nhìn thấy Đông Phương Hạ mặc đồ giá rẻ, có chút nghi hoặc!  
“Khách sáo rồi! Đồng Đồng gọi tôi là “bố”, nếu chị không phiền, về sau tôi sẽ gọi chị là “Nhã Nhàn”, bằng không sẽ cảm thấy xa lạ! Đương nhiên, chị phải gọi tôi là “Tiểu Hạ”!”  
Nghe thấy vậy, Long Nhã Nhạn mỉm cười, không nói gì, xem như là đồng ý!  
“Bố, mẹ con con đã đợi bố rất lâu rồi! Mẹ cũng đã chuẩn bị xong, chúng ta đi thôi! Nếu không sẽ muộn mất”, Tiểu Đồng Đồng thật sự hận không thể đi ngay lập tức đến nơi cô bé muốn đi.  
“Đi thôi, bây giờ chúng ta liền xuất phát!”  
Đông Phương Hạ dùng ánh mắt ra hiệu cho Long Nhã Nhàn đi, xe đã đợi ở bên ngoài! Nhưng vừa đi ra, nhìn thấy Đông Phương Hạ ôm Đồng Đồng bước lên xe taxi, Long Nhã Nhàn càng thêm nghi hoặc, trong lòng nghĩ hôm nay Đông Phương Hạ có ý gì, tạm không nói đến việc mặc hàng vỉa hè, nhưng với thân phận Huyết Lang, sao cậu ta lại nghĩ đến ngồi loại xe này chứ!   . Truyện Truyện Teen
Mặc dù lòng đầy nghi hoặc, nhưng Long Nhã Nhàn vẫn đi theo Đông Phương Hạ lên xe taxi!  
Viên Hào nhìn thấy người đẹp như Long Nhã Nhàn ở cùng với Đông Phương Hạ, đặc biệt là lúc nghe thấy Đồng Đồng gọi Long Nhã Nhàn là “mẹ”, nhịn không được lại liếc nhìn Long Nhã Nhàn nhiều hơn!  
Xe taxi chầm chậm lăn bánh, chạy về hướng vườn bách thú! Dọc đường đi, Viên Hào rất tò mò, lúc gần đến vườn bách thú, anh ta không nhịn được nữa! Cảm thán nói với Đông Phương Hạ: “Tiểu Hạ, không ngờ cậu còn trẻ như vậy mà con gái đã lớn thế rồi! Còn có cô vợ đẹp như vậy nữa!”  
Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ cười bất lực! Ánh mắt khẽ liếc nhìn Long Nhã Nhàn, lúc thấy Long Nhã Nhàn dường như không nghe thấy gì, còn đang trêu chọc Đồng Đồng chơi! Lúc này mới nhịn cười, nói: “Haizz…kết hôn sớm, có con gái lớn như này không có gì là lạ!”  
“Ra hoa sớm kết trái sớm! Người anh em, cậu được đấy”.  
Trời… ra hoa sớm kết trái sớm? Đông Phương Hạ tôi hiện tại còn chưa muốn ra hoa đâu. Có điều, Long Nhã Nhàn xinh đẹp như vậy, trêu đùa chút cũng không có gì là không được, hơn nữa, mình còn chưa kết hôn bị Đồng Đồng gọi là “bố” mình phải nhận rủi ro rất lớn, chẳng may bị Diệc Phi và Lăng Vy biết, đoán chừng mình lại bị thẩm vấn! 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.