Chương trước
Chương sau
Một trận gió thu thổi qua, lá vàng rơi đầy đất. Đêm qua gió bắc đã thổi về, mùa đông đang đến, cùng tiếng gió rít. Người đi trên phố quấn chặt áo bông trên người, quàng khăn dày, vội vã qua lại!
Tang lễ của Tào Bang và Hải Bang đã kết thúc! Yên Kinh hiện nay khắp nơi đều bao phủ mùi thuốc súng nồng nặc, đợt này, đến các anh em bên địa bàn Lang Quân cũng trở nên bận rộn, là chiến sự của ba bang phái lớn! Người có con mắt tinh đời nhìn một cái liền biết những anh em Lang Quân đã nghỉ ngơi chỉnh đốn gần một tháng, chuẩn bị hành động rồi! Đặc biệt là Bạch Hổ Đường của Lang Quân gần sát đường của Hải Bang, hoạt động càng thường xuyên hơn!
Mọi người đều biết lúc trước Bạch Hổ Đường bị tổn thất nặng nề! Các anh em ở đường này hận Tào Bang tận xương tủy! Nhưng điều khiến mọi người không hiểu là, nơi Bạch Hổ Đường của Lang Quân hoạt động tại sao không phải là ở gần các đường của Tào Bang, mà lại là Hải Bang! Bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì.
Đêm khuya, gió lạnh tràn về! Bầu trời đêm thăm thẳm lờ mờ xuất hiện vài ngôi sao. Người đi đường trở về nhà, hai bên đường nhìn có chút vắng vẻ, trong phạm vi thế lực của Trương Vũ Trạch, các anh em rõ ràng cảm nhận được không khí tối nay rất kỳ lạ.
Bên trong đường, Trương Vũ Trạch yên lặng ngồi trên ghế mềm, không ngừng xoa bóp huyệt thái dương, lộ rõ vẻ mệt mỏi! Xung quanh phòng khách mấy chục anh em đang chờ đợi!
Bạch Hổ Đường của Lang Quân đang hoạt động thường xuyên, lại phải đối mặt với cuộc tấn công của Tào Bang! Trương Vũ Trạch bị kẹp ở giữa, hắn không biết Đông Phương Hạ có ý gì, sự tài giỏi của Huyết Lang, Trương Vũ Trạch hắn đã được lĩnh giáo! Tại sao các anh em Lang Quân lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này! Trương Vũ Trạch hắn không dám phát động phản công Tào Bang, chỉ có thể phòng thủ!
Lẽ nào chưa được nghe qua, binh pháp nói, tấn công mới là cách phòng thủ tốt nhất! Co đầu rụt cổ ở địa bàn của mình thử hỏi Trương Vũ Trạch hắn phòng thủ như nào đây. Nhưng với thế chân vạc ở Yên Kinh, trận này phải đánh như nào.
Lúc này, một đại tướng dưới quyền Trường Vũ Trạch đẩy của bước vào!
“Đường chủ, không khí tối nay khiến mọi người cảm thấy bất anh”
“Bảo các anh em vực dậy tinh thần! Càng vào lúc này, càng không được cho Tào Bang bất kỳ cơ hội nào!”
“Còn Lang Quân bên đó thì sao! Ngộ nhỡ Tào Bang tấn công, bọn họ đánh lén phía sau chúng ta, chúng ta sẽ xong đời!”
Nghe thấy vậy, Trương Vũ Trạch sững lại! Hắn lo lắng chính là việc này, cân nhắc một lát, nói: “Trước tiên không cần bận tâm đến Lang Quân, các anh tập trung tinh thần vào Tào Bang, Quân Tử, lần này, e rằng chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình”.
Lúc này, dù rằng Trương Vũ Trạch lo lắng Lang Quân đánh lén, nhưng vẫn còn sót lại chút ít tin tưởng với Đông Phương Hạ!
“Vâng”, Quân Tử đáp lại một tiếng, quay người bước ra ngoài.
Một giờ sáng! Dưới sự phòng thủ chặt chẽ của nhóm người Trương Vũ Trạch, đường của bọn họ vẫn bị tấn công! Không chỉ ở đây, mà toàn bộ Hải Bang đều gặp phải cuộc tấn công vô tiền khoáng hậu nhất trong lịch sử của Tào Bang! Trương Vũ Trạch bên này bị tấn công với binh lực gấp hai lần, trong đó còn có ba trăm tinh anh! Xem ra, Tào Bang quyết tâm phải tiêu diệt bằng được Hải Bang.
Trên quảng trường trước hộp đêm, Trương Vũ Trạch dẫn người của mình đánh giết với Tào Bang! Hai bên không ngừng có người ngã xuống, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.
Nói ra cũng kỳ lạ, trước đây lúc Tào Bang tấn công Hải Bang, cục trưởng Phương sẽ mượn lý do bắt sát thủ lén vào Yên Kinh mà xuất hiện ở đó, nhưng lần này, Tào Bang và đám người Trương Vũ Trạch đánh giết lẫn nhau gần một tiếng đồng hồ, đừng nói cục trưởng Phương đem người đến, mà đến cả một bóng dáng người mặc cảnh phục cũng không thấy.
Mùi máu tanh trên quảng trường càng lúc càng nồng! Tối nay Tào Bang nhất định phải giết chết Trương Vũ Trạch, không chỉ có ba trăm tinh anh, mà còn cử hai đường chủ đi. Trường Vũ Trạch phải chịu áp lực vô cùng lớn!
-
Đường chủ Tào Bang đã nhận được lệnh tử, nếu tối nay không giết được Trương Vũ Trạch và người của hắn, bọn chúng trở về sẽ không có cách nào ăn nói với Tào Nghị Hùng! Một trong hai đường chủ là Cù Đào, người đã mang quân tiếp viện đến lúc Tào Bang và Yamaguchi-gumi giao dịch!
Mặc dù tay trái của Cũ Đào bị tàn phế, nhưng tay phải vẫn còn, hơn nữa hắn ta là một tên hung dữ! Mất đi tay trái, hắn ta đem món nợ máu này tính lên người Trương Vũ Trạch, tối nay nhận được mệnh lệnh của Tào Nghị Hùng, hắn ta cực kỳ hưng phấn! Cuối cùng cũng có thể báo thù cho cánh tay bị gãy.
Nhưng, điều mà Trương Vũ Trạch và người của Tào Bang không biết là, lúc bọn họ đang đánh nhau kịch liệt ở đây! Đông Phương Hạ sớm đã đem người mai phục ở chỗ cách đó không xa. Lúc Tào Bang tấn công đám người Trương Vũ Trạch, Đông Phương Hạ đã đến đây rồi!
Trong con hẻm nhỏ mờ tối, một trăm anh em rời khỏi Võng đạo hôm nay đều đang ở đây!
Sỡ dĩ Đông Phương Hạ để các anh em của Bạch Hổ Đường hoạt động ở gần đường của Hải Bang, chính là để Tào Nghị Hùng cho rằng Lang Quân cũng muốn chia miếng bánh lớn Hải Bang này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.