Chương trước
Chương sau
Ánh mắt mấy người Tây Môn Kiếm dao động giữa hai người Đông Phương Hạ và Dạ Phong, đều không biết Huyết Lang đang chơi trò bí hiểm gì.
Đông Phương Hạ không phải là người thích thể hiện ra mặt những suy nghĩ trong lòng, nhưng giờ phút này, anh quả thực rất cao hứng! Thấy biểu cảm lo âu của Dạ Ảnh và những người khác, lại ra vẻ một hồi mới tùy tiện ngồi xuống, hai chân bắt chéo! Nghịch móng tay của mình rồi không đếm xỉa mà nói:
“Dạ Phong, những thứ khác hiện tại chúng ta không cần biết, bây giờ cô nói với Bạch Vỹ về ngoại hình của con trai Tào Nghị Hùng, ví dụ như dáng người, chiều cao và kiểu tóc, hắn không phải là chết ở bãi đậu xe tầng hầm sao!”
Dạ Phong do dự đáp: “Con trai của Tào Nghị Hùng, Tào Cảnh Huy, cũng là người trong giới, năm nay 26 tuổi, thân hình vạm vỡ, cao chừng 1m8, để đầu đinh! À đúng rồi, Tào Cảnh Huy bị tai nạn cách đây vài năm nên bị tàn tật ở tay phải, những năm này vẫn luôn cầm đao bằng tay trái”.
Nghe xong mô tả ngắn gọn của Dạ Phong, Bạch Vỹ lâm vào trầm tư, đôi mắt đen của anh ta không ngừng chuyển động, cố gắng hồi tưởng dáng vẻ của con trai Tào Nghị Hùng! Một lúc sau, thân thể Bạch Vỹ thoáng run lên, đầu tiên là giật mình, sau đó cứng họng nói với Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, Tào Cảnh Huy hắn… hắn… hắn chính là kẻ dẫn người tới ám sát Tống Khải tối nay! Trước đó tôi không để tâm tới, nhưng bây giờ nghĩ lại, tướng mạo của kẻ cầm đầu Tào Bang hôm nay hoàn toàn giống với những gì Dạ Phong vừa miêu tả! Hắn cũng có tật ở tay phải và dùng tay trái để cầm đao”.
“Cái gì?”
“Con trai của Tào Nghị Hùng chính là một trong những kẻ ám sát Tống Khải tối nay?”
“Bạch Vỹ, anh chắc chứ?"
.
-
Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh đều ngây người! Đây... cái này cũng có phần quà tình cờ chăng?!
Nhìn ánh mắt chờ đợi kết quả của mấy người Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ trịnh trọng gật đầu: “Không thể sai được, mặc dù ánh sáng chỗ bãi đậu xe tối mò, nhưng vẫn có thể nhìn rõ những thứ này. Huống hồ, con trai của Tào Nghị Hùng là kẻ đứng đầu đêm nay, điều này càng khắc sâu vào ký ức của tôi.”
Khi Đông Phương Hạ suy tính đã nghĩ ra những điều này! Vì vậy mới để Dạ Phong nói với Bạch Vỹ về ngoại hình của con trai Tào Nghị Hùng, chính là muốn xác minh việc đó! Tối nay Tào Cảnh Huy chết tại bãi đỗ xe của tổng bộ Lang Quân, nhóm người Trương Vũ Trạch tối nay cũng ở đó giải cứu tên vô dụng Tống Khải kia, con trai của Tào Nghị Hùng có lẽ là chết ở trong tay Trương Vũ Trạch!
“Được rồi, mọi người đều ngồi xuống đi! Tây Môn, để các huynh đệ làm chút thịt nướng, lại lấy thêm một chút rượu! Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện! Đêm nay Lang Quân chúng ta thu hoạch phong phú, cậu chủ tôi phá lệ cho mấy tên đàn ông các anh ở bên cạnh, đúng rồi, gọi cả anh Hồ tới nữa!”
RI à… thiếu gia, cậu cũng quá vô sỉ rồi! Cái gì mà phá lệ cho mấy anh em chúng tôi ở bên cạnh, chẳng phải trước đây tôi vẫn luôn ngày ngày đi theo sau cậu sao! Tây Môn Kiếm vô cùng ấm ức, lời này nếu như phát ra từ miệng của Bạch Vỹ, anh ta nhất định sẽ cuồng bạo đánh Bạch Vỹ một trận!
Nhìn bộ dáng nín nghẹn kia của Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh cùng Dạ Phong đều che miệng cười! Trong lòng Bạch Vỹ càng thêm thoải mái, anh ta chưa từng chiếm được nửa phần thượng phong từ tay Tây Môn Kiếm, hiện tại thấy Đông Phương Hạ nói Tây Môn Kiếm như vậy, anh ta liền sảng khoái cực độ!
Chẳng bao lâu những người anh em bên ngoài đã mang thịt nướng và rượu mà họ muốn vào! Mọi người cùng nhau cười đùa, bầu không khí khá sôi nổi.
Khi bàn chuyện công việc, Đông Phương Hạ chính là Huyết Lang đứng ở trên cao, khiến người ta phải ngước nhìn và sùng bái! Khi cãi lộn, anh chính là một tên lưu manh, đương nhiên, dù Đông Phương Hạ là công tử, thân phận cực kỳ hiển hách nhưng anh lại không ngại khó khăn vất vả, cho dù bảo anh cùng anh em ở tầng thấp nhất ngồi cầu, lấy rễ cây làm cơm anh cũng không hề qua loa!
Đây chính là Huyết Lang trong lòng anh em Lang Quân.
Đông Phương Hạ một tay giữ xiên thịt cừu thơm lừng, tay kia cầm bia uống từng ngụm lớn! Những lễ nghĩa quý tộc kia lúc này đã bị anh ném ra sau đầu!
Nhai đồ ăn khoái khẩu, Đông Phương Hạ sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình một chút rồi mới nói với mấy người Tây Môn Kiếm: “Từ sự việc tối nay, dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng khó tránh khỏi việc này. Khi Tào Bang biết Hải Bang sẽ hợp lực với chúng ta để đối phó với mình, liền cử người ám sát hai cha con Tống Thanh Hải, mưu đồ giá họa cho Lang Quân khiến Hải Bang và chúng ta trở mặt thành thù, lúc đó bọn họ có thể ngư ông đắc lợi! Tất nhiên Tào Bang không biết Tống Thanh Hải đã chết trên tay của Tây Môn, mà điều Tào Nghị Hùng không ngờ tới chính là Trương Vũ Trạch sẽ đột nhiên xuất hiện, không chỉ cứu được Tống Khải, còn giết chết con trai của ông ta! Bạch Vỹ thả tên nhân chứng sống kia đi, tin rằng sau khi hắn trở về nhất định sẽ báo cáo lại sự việc cho Tào Nghị Hùng, kẻ đó từng gặp qua Trương Vũ Trạch, do đó Tào Nghị Hùng vì muốn báo thù cho con trai chắc chắn sẽ một lần nữa phát động công kích với Hải Bang, nỗi đau kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh này có thể đánh bay sự bình tĩnh cùng lý trí trước đó của Tào Nghị Hùng! Tôi tin rằng khi họ tấn công Hải Bang sẽ hung bạo hơn bao giờ hết! "
Đông Phương Hạ nuốt xuống đống đồ ăn trong miệng, tiếp tục nói: “Đây là Tào Bang bên kia, mà Hải Bang bên này VÌ Có Tống Khải gặp phải ám sát, hiện tại Tống Thành Hải cũng chết, Trương Vũ Trạch nhất định sẽ nghĩ chuyện này là do Tào Bang làm, Tây Môn đã để lại biểu tượng của Lang Quân, theo góc nhìn của Trương Vũ Trạch, chính là Tào Bang đang vu cáo hãm hại cho chúng ta! Bởi Tào Bang không nghĩ tới Trương Vũ Trạch hắn sẽ xuất hiện và cứu được Tống Khải!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.