Chương trước
Chương sau
“Đây…”
Tây Môn Kiếm thấy Tiểu Lâm do dự, sát khí cũng giảm nhiều, lập tức bổ sung: “Đúng thế đúng thế, bây giờ cô đánh thương tôi, ngộ nhỡ kẻ địch đến, bên cạnh cậu chủ không phải thiếu một người có thể cản đao cho cậu ấy sao!”
Lần này, Tây Môn Kiếm không dám uy hiếp Tiểu Lâm! Tiểu ma nữ này thích mềm mỏng không thích cứng rắn, phải nói ngọt với cô ấy!
Tiểu Lâm do dự một lát, những việc liên quan đến đại nghiệp của sư huynh mình, cô ấy đều không làm bừa! Lập tức, nói: “Việc lần này tôi ghi sổ các anh trước, không có lần sau!”
Ba người Tây Môn Kiếm nghe xong liền thở nhẹ nhõm! Dạ Ảnh tiến lên kéo tay của Tiểu Lâm, quan tâm nói: “Đói không! Tôi đi nấu cơm cho cô”.
“Hi hi… không đói, chị Dạ Ảnh, mấy năm không gặp, lại lại đẹp lên rồi! Chị xem bộ ngực này, to hơn trước, cái mông này, thật rắn chắc!”
Câu nói của Tiểu Lâm không nhẹ không nặng, còn nói trước mấy người đàn ông Tây Môn Kiếm, tuy Dạ Ảnh thường xuyên ở cùng mấy người Tây Môn Kiếm, nhưng chỉ là quan hệ anh em! Bị Tiểu Lâm nói như vậy, khuôn mặt tuyệt mỹ liền ửng đỏ.
Mấy người đàn ông như Tây Môn Kiếm toát mồ hôi, bây giờ Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo cũng không dám nhìn cô gái này bằng ánh mắt trước đây, ngay cả Tây Môn Kiếm cũng phải cầu xin, nếu họ chọc vào cô ấy, còn không biết bị đánh thành thế nào!
“Chị Dạ Phong, chị cũng vậy! Phát triển nhanh thật”.
Dạ Phong đang nghĩ Dạ Ảnh sẽ nói gì, đâu ngờ lại bị Tiểu Lâm nhằm vào! Lập tức khuôn mặt cũng đỏ ửng.
Thấy Tiểu Lâm không ngừng di chuyển con mắt, Dạ Ảnh sợ cô ấy sẽ nói lời khó nghe, vội vàng chuyển chủ đề: “Tiểu Lâm, giới thiệu với cô! Đây là Bạch Vỹ, đây là Hồ Ngạn Hạo, họ đều là người của cậu chủ!”
“Đều là người của sư huynh tôi? Vậy tối qua sư huynh tôi bị thương, họ không làm tròn trách nhiệm của mình, bảo vệ tốt sư huynh tôi, cũng có tội! Hai vị đại ca, các anh muốn cùng lên hay là từng người một lên”, Tiểu Lâm nói xong lại bày thế chuẩn bị đánh nhau.
Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo thấy vậy, có cảm giác muốn khóc, sao Tiểu Lâm nay lại thích đánh nhau như vậy! Họ nhìn Dạ Ảnh một cái, ánh mắt đó, dường như đang nói, sao lại giới thiệu chúng tôi với ma nữ này, không phải là rước họa vào thân sao?
“Tiểu Lâm, không phải Dạ Ảnh vừa nói rồi sao! Bây giờ chúng ta không thể gây nội chiến, phải đồng lòng đối phó bên ngoài!”
Bạch Vỹ và Hồ Ngạn Hạo không ngốc, người mà ngay cả Tây Môn Kiếm và Dạ Ảnh đều không dám giao đấu cùng, họ dám sao! Cô bé này ra tay không nhẹ không nặng, ngay cả Tây Môn Kiếm, cô ấy cũng đánh thương, thì cô ấy còn gì không dám.
“Xí… Đừng nghĩ rằng tôi không biết trong lòng các anh đang nghĩ gì, muốn dùng cách này để thoái thác! Kẻ ngốc cũng nghe ra!”
Tiểu Lâm bĩu môi, quay người đi về phía sofa, thoải mái nằm xuống, dạng hai chân, lấy hoa quả trên bàn, cắn một miếng, hàm hồ nói: “Các đồng chí, ai có thể nói cho bản tiểu thư, tên nhóc Huyết Lang đi đâu rồi!”
He he… sư huynh không có ở đây! Bây giờ Huyết Yêu mình là lão đại ở đây!
Mấy người Tây Môn Kiếm nghe xong liền cạn lời! Đang định nói gì, đột nhiên, hai bóng người xuất hiện phía sau họ! Khi nhìn thấy là Huyết Lang và phu nhân, Tây Môn Kiếm ngẩn người! Sau đó, nói lớn với Tiểu Lâm: “Cậu chủ có việc ra ngoài rồi”.
“Vãi… chắc chắn tên nhóc đó ra ngoài chơi gái rồi!”
Vì Tiểu Lâm quay lưng với mấy người Tây Môn Kiếm, cho nên không phát hiện Đông Phương Hạ và Thư Lăng Vy đã đến đây!
Đông Phương Hạ vốn đang nói chuyện với Trương Vũ Trạch ở phố Bắc, không ngờ nhận được tin nhắn của Dạ Ảnh, nó sư muội đưa hai mươi tử sĩ từ Châu Úc đến, biết được tin này! Đông Phương Hạ không dám chậm trễ, vội vàng chạy tới! Trước đó anh cũng không nhận được tin sư muội sẽ đến, đột nhiên đến đây, chắc chắn là có chuyện!
Toàn bộ mấy người Dạ Ảnh thấy Huyết Lang về, thấy Huyết Lang làm thế tay “không được lên tiếng” với họ, họ liền im lặng gật đầu.
Mấy người Tây Môn Kiếm và Dạ Ảnh Nghĩ đến trước đó Tiểu Lâm ức hiếp đám người mình, liền trao đổi ánh mắt với nhau, mới nói với Tiểu Lâm: “Tiểu Lâm, cô nói xấu sau lưng cậu chủ, cậu ấy biết, cô sẽ thảm đấy!”
“Sư huynh không có ở đây, chỉ cần các người không nói, anh ấy sẽ không biết! Hơn nữa, anh ấy biết thì đã làm sao, bản tiểu thư không sợ!”
Tiểu Lâm vẫn ở đó đĩnh đạc nói! Đông Phương Hạ cười bất lực! Sư muội này, chỗ nào không có mình thì là thiên hạ của cô ấy! Thư Lăng Vy cũng rất có hứng thú với cô gái này, tính khí hơi giống cô! Nghĩ đến câu mà Tiểu Lâm nói “chắc chắn tên nhóc đó ra ngoài chơi gái rồi”, nắm đấm của Thư Lăng Vy liền ngứa ngáy, giơ lắc trước mặt Đông Phương Hạ mấy cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.