Chương trước
Chương sau
Thư Lăng Vy thấy vậy, liền nghĩ đến chai nước ép mà Đông Phương Hạ đưa cô tối qua, sau khi cô uống, cũng cảm thấy vết thương do đao chém trên người mình bỗng nhanh chóng liền lại, toàn thân tràn đầy sức lực, động tác cũng nhanh nhẹn hơn trước đó rất nhiều!  
Đông Phương Hạ nhìn thấy Thư Lăng Vy, cũng hơi lúng túng! Ánh mắt né tránh, không biết nên nói gì. Đặc biệt là nhìn thấy nụ cười mê đắm lòng người của Thư Lăng Vy, trong lòng anh càng thêm khó chịu, có cảm giác tội lỗi.  
Anh đi từ phòng vệ sinh ra, vốn muốn đích thân vào bếp, mặc kệ mình nấu có ngon hay không, cũng không thể để Diệc Phi và Thư Lăng Vy nấu cơm cho mình chứ! Nhưng, Đông Phương Hạ lại thấy Diệc Phi đã sớm bưng đồ ăn đặt trên bàn trà, làm cho mình bữa thịnh soạn!  
Bưng bát cơm nóng hổi, Đông Phương Hạ giống như đứa trẻ, đôi mắt chuyển động không ngừng, còn ngốc nghếch, đầu tiên là nhìn Thư Lăng Vy, sau đó nhìn Nam Cung Diệc Phi!   .
||||| Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
“Hai người không ăn à?”  
“Ha ha, Đông Phương Hạ, anh thật đáng yêu! Mau ăn đi, em và Thư Lăng Vy ăn rồi!”, Diệc Phi cười nói.  
“Ồ…”  
Đông Phương Hạ đáp lại một tiếng, tuy đang ăn cơm, nhưng anh không tập trung, nghĩ đến chuyện tối qua, lại thấy Thư Lăng Vy không có biểu hiện trách móc mình, trong lòng Đông Phương Hạ không thoải mái! Nhưng, thực sự không thể trách anh, gián điệp là chuyện lớn thế nào, đổi lại là người khác, cũng không thể chấp nhận.  
Diệc Phi và Thư Lăng Vy nhìn Đông Phương Hạ vùi đầu ăn cơm, thần sắc phức tạp! Hai cô gái nhìn nhau, Lăng Vy cầm đôi đũa trên bàn trà, thay đổi tính khí nóng nảy thường ngày, dịu dàng gắp thức ăn cho Đông Phương Hạ!  
“Nào, cậu em Đông Phương Hạ, chị Lăng Vy gắp thức ăn cho cậu! Ngoan ngoãn ăn đi, ăn no thì chị thưởng! Hôn một cái”, Thư Lăng Vy cười ha ha nói.  
Đông Phương Hạ là người thích cười, Diệc Phi và Lăng Vy muốn chọc anh cười, muốn thấy nụ cười của chồng chưa cuối của họ, nhưng Đông Phương Hạ không những không cười! Ngược lại đặt bát đũa xuống.  
Thấy vậy, trong lòng Diệc Phi và Lăng Vy chua sót, họ không sợ trêu đùa cùng Đông Phương Hạ, sợ nhất là không nhìn thấy nụ cười của Đông Phương Hạ! Nụ cười xấu xa đó, là điều họ muốn thấy nhất.  
“Đông Phương Hạ, có phải Diệc Phi nấu không ngon không, đừng vội! Sau này em sẽ cố gắng học!”  
Đông Phương Hạ đã rất khó chịu rồi! Lại nhìn thấy sự quan tâm của Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy, bỗng nhiên, tầm nhìn của anh mơ hồ! Anh đứng lên vòng qua, ngồi giữa Diệc Phi và Lăng Vy, ôm chặt hai cô gái.  
Diệc Phi và Lăng Vy được Đông Phương Hạ ôm, cảm nhận rõ ràng cơ thể Đông Phương Hạ đang run lên, trong lòng đau sót! Diệc Phi và Lăng Vy ôm chặt eo của Đông Phương Hạ, một trái một phải dựa vào ngực của chồng chưa cưới!  
“Xấu xa, anh cứ phải làm tôi khóc, anh mới vui sao!”, Thư Lăng Vy đánh vào ngực Đông Phương Hạ mấy cái, nhưng không dám dùng lực, vì vết thương của Đông Phương Hạ chưa lành hoàn toàn.  
“Đông Phương Hạ, đừng buồn, Lăng Vy không trách anh! Em cũng không trách anh! Anh không sai, đừng buồn, nhé…”, Nam Cung Diệc Phi cũng an ủi.  
Đông Phương Hạ gật đầu! Cứ ôm hai cô gái như vậy, lát sau, mới buông Diệc Phi và Lăng Vy ra! Đúng lúc này, chuông cửa vang lên, sau khi được đồng ý, Dạ Ảnh đẩy cửa đi vào.  
Nhìn thấy Dạ Ảnh, Đông Phương Hạ lập tức hỏi: “Điều tra thế nào rồi?”  
“Điều tra được rồi, cửa hàng châu báu đó là sản nghiệp của tập đoàn Thiên Thành! Tập đoàn Thiên Thành này là một trong mười tập đoàn mạnh trong nước Z, tài sản trên chục tỷ, chủ tịch hội đồng quản trị là cô của Tư Mã Trưởng Phong, còn giám đốc của cửa hàng châu báu, sau khi bán đồng hồ cho phu nhân, đã từ chức rời khỏi Yên Kinh, không rõ tung tích!”  
Dạ Ảnh vừa nói ra, Đông Phương Hạ liền hiểu tất cả! Sau khi nghe xong lời của Dạ Ảnh, Thư Lăng Vy nổi giận: “Đúng là nhà họ Tư Mã, lại động đến bà cô này, bà phải tìm chúng tính sổ”.  
“Quay lại!”, Đông Phương Hạ gọi Thư Lăng Vy lại, hỏi Dạ Ảnh: “Cô lấy được đĩa CD ở chỗ Hác Hiên chưa?”  
“Lấy được rồi!”  
Dạ Ảnh đặt đĩa CD vào đầu EVD, đôi mắt Đông Phương Hạ nhìn chăm chứ vào màn hình hiển thị! Hình ảnh hiện thị trên màn hình khá tối, hai người áo đen che mặt, động tác tương đối nhanh nhẹn! Hình như họ rất quen thuộc với Cục an ninh quốc phòng, không cần thăm dò, trực tiếp đi đến phòng giam Cáo săn, không lâu sau liền đi ra, biến mất trong đêm tối. Còn hai người áo đen đột nhập vào cục an ninh quốc phòng cảnh giới nghiêm ngặt thế nào, lại không quay đến. Nhìn thời gian hiển thị, thời gian Cáo săn chết đúng vào lúc gần kết thúc cuộc tấn công của Tào Bang với Bạch Hổ Đường.  
Sau khi phát xong, Đông Phương Hạ bắt đầu trầm tư! Chuyện này chắc chắn do nhà họ Tư Mã và Tào Bang làm, Tào Bang chắc không có người như vậy! Người trong đoạn video là quân nhân, điều này có thể xác định từ thích nhọn Tam Lăng trong tay họ! Quân nhân không thể tự ý rời khỏi doanh trại, vậy họ có lẽ là quân nhân xuất ngũ.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.