Căn phòng của Đông Phương Hạ lúc này trở nên vô cùng yên tĩnh! Trong lòng từng người đều bất an! Nam Cung Diệc Phi vừa hy vọng Đông Phương Hạ không tìm được chứng cứ, cũng hy vọng Đông Phương Hạ có thể tìm thấy bằng chứng! Cô hai đầu đều khó xử! Lưỡng lự lúng túng! Giúp bên nào cũng không hay.
Chốc lát do dự! Đông Phương Hạ cắn môi, nhìn ánh mắt của Thư Lăng Vy, có chút không nhẫn tâm: “Lăng Vy, trên người cô có máy nghe trộm và máy theo dõi”, khi nói ra mấy chữ này, trái tim của Đông Phương Hạ cũng đang nhỏ máu! Đồng thời, anh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi! Tảng đá vẫn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống!
“Cái gi? Trên người Lăng Vy có máy nghe trộm cùng theo dõi?”, Nam Cung Diệc Phi giật mình kêu to, Thư Lăng Vy lại ‘soạt’ một tiếng đứng dậy, bởi vì động tác quá nhanh mà động tới vết thương, Đông Phương Hạ thấy cô đau đớn tới cau chặt mày lại.
"Không, trên người tôi không có những thứ đó! Tôi đã không mang những thứ đó theo người từ lâu rồi!", thấy Đông Phương Hạ thống khổ gật đầu, Thư Lăng Vy ngập ngừng một lúc, nói với Dạ Ảnh đang đứng bên: "Dạ Ảnh, Diệc Phi là bạn của tôi! Không thể làm nhân chứng, cô là người của anh ta cũng không thể chứng minh bất cứ điều gì, nhưng hiện giờ cũng không còn cách nào khác! Đi, vào phòng bên trong, khám xét trên người tôi, kiểm tra rõ ràng!”
Dứt lời, Thư Lăng Vy thất vọng đến cực điểm, nhìn ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1128085/chuong-229.html