Chương trước
Chương sau
      Tây Môn Kiếm nghĩ đến Huyết Yêu, cô em gái tỏa ra hơi thở chết chóc, anh ta cười không được, khóc không xong! Lúc ở nhà họ Bek, anh ta bị cô ấy trêu chọc không ít! Nhưng, Huyết Yêu không phải lúc nào cũng có hơi thở khiến người ta sợ hãi đó, chọc cô ấy tức giận, thì mới cảm nhận được.  
      Trên danh nghĩa Tây Môn Kiếm là cao thủ hàng đầu nhà họ Bek, nhưng cao thủ thực sự lại bị Huyết Lang nắm trong tay, ngoại trừ Huyết Yêu, mấy người còn lại, Tây Môn Kiếm anh ta cũng mấy năm không gặp họ rồi! Bốn năm trước sau khi tiêu diệt “Thiên Thần Địa Ngục” ở Châu Mỹ, anh ta không còn gặp họ, cũng không biết họ ở đâu? Người biết họ ở đâu, e rằng chỉ có Huyết Lang.  
      Mấy người Bạch Vỹ nghe lời của Tây Môn Kiếm, liền kinh hãi! Không chỉ kinh ngạc Lang Quân có cao thủ như vậy, mà thân thủ của Huyết Lang chỉ có thể nói là đứng thứ hai, việc này… vậy người đứng thứ nhất kinh khủng thế nào! Bạch Vỹ và Hoàng Vỹ Kỳ không dám nghĩ tiếp.  
      Vương Á Hổ không hiểu Lang Quân, tuy nghi ngờ lời nói Tây Môn Kiếm, nhưng Tây Môn Kiếm đã là anh em rồi, anh ta không thể nghi ngờ, chuyển ánh mắt sang Đông Phương Hạ, anh ta mới phát hiện, Huyết Lang vừa mới bị anh ta coi là công tử bột lại cũng có võ nghệ cao cường, ngay cả Tây Môn Kiếm còn không xếp nổi thứ năm, Huyết Lang xếp thứ hai, vậy Vương Á Hổ anh ta đấu với Huyết Lang há không phải sẽ bị giết sao.  
      Sau khi kinh ngạc, mấy người Bạch Vỹ liền hưng phấn! Nói thế nào họ cũng là người của Lang Quân, bây giờ Lang Quân có mấy cao thủ chưa lộ mặt, thực lực của Lang Quân nghĩ qua là biết, đồng thời, họ cũng mong chờ gặp được những người đó.  
      Thư Lăng Vy sáp lại gần bên cạnh khuôn mặt vẫn thản nhiên của Đông Phương Hạ, không vui nói: “Tây Môn Kiếm che giấu không để lộ, anh cũng không ra gì, lại cùng Tào Bang chơi trò giả làm heo để ăn thịt hổ, trong tay còn có cao thủ như vậy, chẳng trách Huyết Lang anh lại lăn lộn thuận buồm xuôi gió trong thế giới ngầm”.  
      “Nếu thực sự như cô nói, tôi đã diệt Tào Bang từ lâu rồi! Lang Quân chúng tôi có mấy người giỏi, nhưng mấy năm trước họ đã biến mất rồi”.  
      Buồn cười, Đông Phương Hạ sẽ nói thật với Thư Lăng Vy sao! Đó là con bài mạnh nhất trong tay Đông Phương Hạ! Không ngăn cản Tây Môn Kiếm, là vì Đông Phương Hạ muốn xem xem tối nay Tào Bang có tập kích tấn công Bạch Hổ Đường hay không, nếu Tào Bang tấn công, thân phận gián điệp của Thư Lăng Vy sẽ được xác nhận, đến lúc đó, anh sẽ khống chế Thư Lăng Vy, cấm nhốt cô!  
      Một khi thân phận gián điệp của Thư Lăng Vy bị bại lộ, Tào Bang sẽ biết Huyết Lang sớm đã phát hiện Thư Lăng Vy là gián điệp, tương kế tựu kế, dẫn dụ họ đến! Từ đó nghi ngờ lời của Tây Môn Kiếm, như vậy, mục đích tối nay của Đông Phương Hạ đã đạt được! Vừa có thể có bằng chứng, lại có thể tiêu diệt đám người của Tào Bang đến tối nay.  
      Sự cường mạnh của Đông Phương Hạ, Tào Bang đã biết! Cho nên, người đến tối nay, có lẽ có tinh anh, cũng sẽ có đại tướng.  
      Khi Vương Thiến Thiến và Tào Nghị Hùng tính kế Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ đã bắt đầu tính kế họ rồi! Đông Phương Hạ biết, bên cạnh anh có gián điệp, Thanh Long Đường có một người, nhưng lại vẫn không ngờ Thư Lăng Vy là gián điệp.  
      Bốn năm trước, Đông Phương Hạ bị người yêu tính kế, phản bội anh! Đòn đả kích đó, thật đau lòng! Đông Phương Hạ biết, nhưng lần này, anh hơi đau lòng, nhưng vẫn không quá buồn, vì tình cảm của anh và Thư Lăng Vy vẫn chưa quá sâu đậm!  
      Thư Lăng Vy biết Đông Phương Hạ là Huyết Lang, cũng sẽ không dễ dàng tin trong tay chồng chưa cưới của mình không có mấy con át chủ bài, nếu không, Huyết Lang đã đến địa ngục báo danh từ lâu rồi!  
      “Vậy sao! Không phải anh giấu họ đi, hoặc là phải đến trong trận doanh của kẻ địch rồi chứ! Tôi nhận ra, với thực lực nhà họ Bek, muốn giết Tào Bang dễ như trở bàn tay, nhưng cái đầm lầy Yên Kinh rất hỗn loạn, nếu toàn bộ cao thủ nhà họ Bek rời khỏi Châu Úc, anh lo lắng nhà họ Bek bị người khác tấn công”.  
      “Cô phân tích rất đúng, cho nên bây giờ tôi cảm thấy bất lực! Cao thủ nhà họ Bek đều ở Châu Úc, tôi không thể nào điều toàn bộ họ đến đây giúp tôi tiêu diệt Tào Bang”, Đông Phương Hạ mỉm cười.  
      Thư Lăng Vy cười đắc ý, giơ ngón tay cái với Đông Phương Hạ! Thể hiện sự thông minh của cô.  
      Đông Phương Hạ thấy vậy liền nheo mắt, trầm ngâm một lát! Ngước mắt nói với mấy người Tây Môn Kiếm: “Tây Môn, Bạch Vỹ, có khả năng tối nay Tào Bang sẽ tấn công chúng ta, Bạch Hổ Đường gần chiến đường của Hải Bang, có lẽ bọn chúng sẽ không chọn tấn công nơi này! Huyền Vũ Đường của Vũ Thần gần với họ, có lẽ nơi đó sẽ là mục tiêu của bọn chúng! Hai người các anh điều một nửa số anh em của Bạch Hổ Đường qua đó, giúp Vũ Thần canh giữ chiến đường, đừng để Tào Bang mở được “cổng lớn” của Lang Quân chúng ta”.   
      Đông Phương Hạ nói xong, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh! Đôi mắt màu đen vô cùng âm lạnh.  
      “Vâng, Huyết Lang!”  
      “Huyết Lang, Vương Á Hổ tôi vừa gia nhập Lang Quân, cậu để tôi cùng mấy người Bạch Vỹ đến Huyền Vũ Đường, tặng cho anh em Lang Quân chút quà gặp mặt!”  
      Tây Môn Kiếm vừa dứt lời, Vương Á Hổ liền xin xuất chiến! Anh ta vẫn chưa biết suy nghĩ của Huyết Lang!  
      
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.