Đông Phương Hạ Đặt ly trà xuống, khuôn mặt bình tĩnh, không vì lời khen của ông lão mà tỏ ra vui mừng! Trước mặt ông lão này, anh không dám thất lễ!
“Ông nội khen ngợi, cháu hết sức lo sợ!”
Đông Phương Hạ rất hiểu, nếu vừa nãy mình bưng ly trà lên uống cạn, không nói ra được vài lời hoa mỹ, thì bây giờ có hậu quả gì, anh rất hiểu! Sau đó, anh liền nghĩ đến ông lão dạy mình võ công đó, cảm ơn ông ta rảnh rỗi hay lôi mình ra cùng thưởng trà.
Ông lão Nam Cung càng lúc càng thích thú với thể hiện của Đông Phương Hạ, người thanh niên này, giỏi giang hơn mình tưởng tượng! Tâm tính, hàm dưỡng, mạnh hơn mấy cậu ấm đó.
“Thưởng thức trà có thể phân thành bốn loại theo cách uống trà khác nhau: thưởng trà, uống trà, ẩm trà, kính trà, trong đó, thưởng trà, là mức cao nhất của ẩm trà”, ông lão nhìn Đông Phương Hạ, nhàn nhạt nói.
Đông Phương Hạ ngẩn người: “Khi thưởng trà, thưởng thức ‘cái đẹp bề ngoài’ của lá trà, là phần mở rộng của nghệ thuật thưởng trà, và là một trong thú vui của người uống trà. Hình dạng của lá trà có thể nói là trăm ngàn hình thái, màu sắc rực rỡ. Trong đại gia đình trà, lá trà muôn hình vạn sắc, hình hạt viên, hình hoa, hình châm, hình mác nhọn, hình lông mày, hình cái bát, hình con ốc, hình tấm….”
Diệc Phi ở một bên thấy Đông Phương Hạ và ông nội mình bàn luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1128002/chuong-142.html