Chương trước
Chương sau
“Những việc này không quan trọng! Chúng mày chỉ cần biết, tối nay nơi này sẽ trở thành phần mộ của chúng mày là đủ rồi!”, Đông Phương Hạ vẫn mỉm cười, nhàn nhạt nói! Nhưng, trong nụ cười, Tu Kiệt cảm nhận được tiếng gọi của tử thần.
“Đông Phương Hạ, mày chỉ có vài người, muốn giữ toàn bộ chúng tao ở đây, không thể nào”.
Tu Kiệt nói xong, sắc mặt hung dữ, vung tay, lập tức, tất cả mọi người xông về phía Đông Phương Hạ.
Tây Môn Kiếm và Tạ Vũ Thần thấy vậy liền vụt đến! Trong chớp mắt, hai người bị hai mươi bốn quân nhân xuất ngũ bao vây! Bốn mươi người anh em của Tây Môn Kiếm và Tạ Vũ Thần đưa đến, toàn bộ đều là người của Huyền Vũ Đường! Họ không tham gia chiến đấu, mà làm theo lệnh của Tạ Vũ Thần, bao vây nơi này, đề phòng người của Tu Kiệt đưa đến tháo chạy.
Tàn sát khốc liệt, tiếng kêu thê thảm, giờ khắc này đã phá vỡ sự yên tĩnh của rừng cây.
Tây Môn Kiếm không hổ là cao thủ đệ nhất của nhà họ Bek, thân thủ dũng mãnh! Một thanh kiếm dài trong tay anh ta, như tiếng gọi của sứ giả đến từ u linh, tiếng gọi muốn lấy mạng! Những quân nhân xuất ngũ của Tu Kiệt đưa đến rất khó đến gần người anh ta.
Còn phía Tạ Vũ Thần, không nhẹ nhàng ung dung như Tây Môn Kiếm! Cũng không biết là vận may của anh ta không tốt, bị năm tên lính đặc chủng liên thủ tấn công, khiến Tạ Vũ Thần cảm thấy rất áp lực, những người này cũng không phải lương thiện gì! Chỉ cần có cơ hội, cho dù là đánh lén, họ cũng ra tay mà không do dự, mấy phút sau, Tạ Vũ Thần không những không đánh bại được năm tên lính đặc chủng, mà trên người cũng bị thương không ít!
Sau khi Tây Môn Kiếm giết được năm quân nhân xuất ngũ, liền gặp phải kẻ địch mạnh, giao đấu mười mấy phút, cũng không đánh bại được đối phương, chỉ khiến đối thủ bị thương, lập tức kích phát máu nóng của Tây Môn Kiếm! Những năm này, tuy anh ta gặp không ít kẻ địch mạnh, nhưng người có thể kiên trì chống trả được mười phút trong tay mình, bước chân ổn chắc, thân thủ nhanh nhẹn, tuyệt đối không chỉ là quân nhân xuất ngũ.
Đông Phương Hạ đã thấy hết cảnh này! Một người dũng mãnh có thể kiên trì trụ được mười phút trong tay Tây Môn Kiếm chỉ bị thương mấy chỗ, năm tên lính đặc chủng phối hợp chặt chẽ, đan xen nhau, có chút giống cách tác chiến của anh em Lang Quân. Lập tức, Đông Phương Hạ thầm gật đầu, khâm phục sâu sắc những người mà Tư Mã Trưởng Phong có thể tìm được! Đông Phương Hạ rơi vào trầm tư.
Diệc Phi từng thấy không ít cao thủ, nhưng lại chưa từng nhìn một người còn sống sờ sờ lại bị chém chết trước mặt mình, còn là kiểu chết mất chân thiếu tay, trong lòng cũng sôi cuồn cuộn, đặc biệt là nghe tiếng kêu thảm thiết, ngửi thấy mùi máu tanh nồng, càng khiến cô không chịu nổi.
Nhưng cho dù ghê tởm thế nào, Diệc Phi vẫn nhẫn nhịn được nhờ ý chí kiên cường! Vì người đàn ông của cô là Đông Phương Hạ, một người có thủ đoạn máu tanh, nếu không thích ứng, sau này không biết còn có bao nhiêu chuyện như vậy!
Lát sau, Đông Phương Hạ ngước khuôn mặt trầm tư lên, khóe miệng hiện lên nụ cười tà mị, vung tay cho hai anh em bao vây bảo vệ Diệc Phi! Còn bản thân anh, lại cầm Loan Đao Ngâm Long, bước vào trận chiến! Giúp Tạ Vũ Thần giải áp lực.
Hai người Tây Môn Kiếm, Tạ Vũ Thần có Đông Phương Hạ gia nhập, đúng là như hổ mọc thêm cánh! Đông Phương Hạ vung Loan Đao nhọn đến đâu, ắt có người ngã xuống, con đao trong tay anh, sát khí và sự sắc bén, khiến cành cây xung quanh xào xạc xao động! Đáng tiếc, hôm nay Đông Phương Hạ chữa bệnh cho A Thành, tiêu hao quá nhiều nội lực, nếu không, anh em của Huyền Vũ Đường của Lang Quân có thể nhìn thấy Huyết Lang của họ uy phong thế nào!
Mũi đao của Đông Phương Hạ quá nhanh, với họ, anh nhanh đến hung mãnh! Những vũ phí đập vào Loan Đao của anh, tất cả đều gãy thành hai đoạn rơi xuống đất, cùng với đó, Loan Đao của Đông Phương Hạ đâm vào tim của đối phương! Việc này vẫn chưa khiến Đông Phương Hạ hài lòng, khoảnh khắc Loan Đao đâm vào tim đối phương, anh còn xoay Loan Đao đâm sâu vào tim đối phương ba trăm sáu mươi độ, trực tiếp làm rỗng trái tim đối phương mới dừng tay! Thủ đoạn có thể nói là vô cùng hung tàn, khiến đám người Tu Kiệt nhìn cũng phải buồn nôn, thậm chí sợ hãi.
Không chỉ đám Tu Kiệt sợ hãi, ngay cả Tạ Vũ Thần và anh em Huyền Vũ Đường cũng cảm thấy toàn thân lạnh toát! Chỉ có Tây Môn Kiếm không phản ứng gì, chuyên tâm đánh địch.
Diệc Phi không dám tin người tàn nhẫn trước mặt chính là Đông Phương Hạ thích trêu ghẹo, thích đùa mình! Không giống chút nào. Nhưng từ cảnh tượng này, có thể thấy ngày tháng mấy năm này của Đông Phương Hạ không tốt giống như anh nói!
Thủ đoạn của Đông Phương Hạ khiến không ít người mà Tu Kiệt đưa đến phải sợ hãi! Tinh thần chiến đấu giảm sút! Người đàn ông chiến đấu bất bại với Tây Môn Kiếm, vì thiếu thể lực, lại thêm thủ đoạn của Đông Phương Hạ gây ảnh hưởng không nhỏ với anh ta, không đề phòng, bị Tây Môn Kiếm đâm một kiếm vào trước ngực, máu tươi phun ra! Anh ta đang muốn phản công, Tây Môn Kiếm thừa thắng xông lên, đá mạnh vào vai trái của anh ta, lập tức, sau khi bay ra xa liền bị anh em của Huyền Vũ Đường khống chế, kề mấy thanh đao thép vào cổ anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.