Nam Cung Diệc Phi thực sự sợ Đông Phương Hạ sẽ làm bừa ở văn phòng, cậu ấm này, không ra bài theo bình thường. Lúc nghiêm túc, thâm trầm, lạnh nhạt, lạnh lùng! Lúc hưng phấn, hi hi ha ha, bất cần đời, lưu manh! Ai biết lúc nào anh ta bình thường.
Nếu đã muốn nói chuyện nghiêm túc, Đông Phương Hạ cũng không cười đùa, ra ý bảo Nam Cung Diệc Phi tìm chỗ ngồi, rồi mới nói: “Vừa nãy tôi nghĩ, cảm thấy vẫn nên làm theo suy nghĩ của tôi! Diệc Phi, phiền cô giúp An Nhiên làm thủ tục thôi học! Tôi không muốn để cậu ta ở lại đây! Ở đây không phát triển được tiềm năng của cậu ta! Cậu ta mới mười tám tuổi, mọi thứ vẫn kịp!”
Nam Cung Diệc Phi nghe xong, liền nghi hoặc, không hiểu nhìn Đông Phương Hạ!
Đông Phương Hạ nhìn ánh mắt của Diệc Phi, trầm ngâm nói: “An Nhiên cậu ta rất thông minh, tự học chương trình phần mềm cũng có thể trở thành một hacker giỏi, lại có thể tra được hồ sơ của cô ở Trung Nam Hải! Thêm nữa, theo như tôi quan sát, cậu ta cũng có tư chất ở các mặt khác! Vì thế, tôi muốn đào tạo cậu ta, để cậu ta trở thành hacker đỉnh nhất thế giới và anh hùng bàn phím siêu cấp của giới tài chính! Tôi còn muốn cho cậu ta học võ, trở thành một sát thủ vừa ra tay là có thể dồn kẻ địch vào chỗ chết, không đến nỗi bị một vài tên nhãi nhép hãm hại! Bây giờ, nơi có thể đáp ứng ba điều kiện này, tôi nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127925/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.