“Đúng là hậu sinh khả úy”, Đông Phương Viêm âm thầm cảm thán, nước đi mà con trai mình nói sẽ là gì đây?
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại của Đông Phương Hạ vang lên. Thấy là số điện thoại cá nhân của Bek Er, Đông Phương Hạ nhìn bố mình rồi đi tới cạnh cửa số nghe điện thoại.
“A lô, sao em lại có thời gian gọi cho anh? Vụ Phạm Bân cám ơn nhé”.
“Nghe nói bây giờ anh biến thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi rồi, ha ha, Bek Ji… à không, Đông Phương Hạ”, giọng nói trong trẻo giòn tan của Bek Er vọng vào điện thoại.
“Em biết tin nhanh đó nhỉ”, Đông Phương Hạ không hề ngạc nhiên khi Bek Er biết chuyện của mình, ở Yên Kinh có không ít tai mắt của cô ấy.
Cười xong, Bek Er mới trách móc: “Thiếu tiền mà sao không nói với em? Trong lòng anh không có em, hay là không muốn em giúp anh?”
“Anh không phải kẻ ăn bám, làm gì cũng cần em cho tiền”, Đông Phương Hạ hằm hè nói.
“Vâng vâng vâng, anh Hạ nhà chúng ta không phải là kẻ ăn bám! Em bảo Zag chuyển ít tiền vào tài khoản của anh rồi đấy, anh kiểm tra rồi nhận đi. Mặc dù em không biết bước tiếp theo anh định làm thế nào, cần nhiều tiền như thế làm gì, nhưng em muốn anh nhớ rằng, anh không chỉ có một thân một mình, mà còn có em, có nhà họ Bek! Có lẽ anh cảm thấy em chỉ biết cho anh tiền, nhưng Đông Phương Hạ, em cũng hi vọng được ở bên cạnh anh. Nhà họ Bek lớn như thế, em phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127919/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.