Nơi này, trang trí đơn giản, không nhìn ra là tổng bộ của một bang phái, Đông Phương Hạ ngắm qua một lượt, trong căn phòng nhỏ bên cạnh, có một thanh niên xấp xỉ tuổi A Phi nằm ở đó.
Người thanh niên thấy Hoàng Vỹ Kỳ dẫn mấy người lạ mặt vào, nhìn một cái, ánh mắt đặt vào Đông Phương Hạ, người này, cho anh ta cảm giác thâm sâu khó lường, phía sau nụ cười đó, giống như con dao nhọn, có thể đâm chết người ta bất cứ lúc nào!
Người thanh niên thấy vậy, không hỏi cũng biết Hải Sa Bang thua rồi!
“Bang chủ... anh...”
“A Thành, bây giờ tôi không phải bang chủ nữa! Nào, giới thiệu một chút, vị này là Huyết Lang của Lang Quân”, Hoàng Vỹ Kỳ tiến lên giới thiệu với A Thành.
“Huyết Lang, xin thứ lỗi cho A Thành không thể hành lễ với anh!”
Đông Phương Hạ mỉm cười, quan tâm nói: “Nằm yên đó!”, sau đó, hỏi Hoàng Vỹ Kỳ: “Người anh em A Thành bị sao vậy?”
Nhắc đến chuyện này, mấy người Hoàng Vỹ Kỳ đau đớn: “Một đêm muộn của một năm trước, A Thành vô tình đắc tội với thiếu bang chủ Tào Bang, ngày hôm sau, Tào Bang đưa hơn ba trăm người đến, trong đó có hai chiến tướng! Chúng tôi không đủ lực, A Thành cũng bị phế tay chân! Là anh em, tôi không báo được mối thù này, là tôi vô dụng! Xin lỗi A Thành, để cậu nằm liệt giường một năm!”
“Anh Hoàng, anh tuyệt đối đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127908/chuong-45.html