Trong mắt Dạ Ảnh ngấn lệ. Bọn họ biết rõ, nếu nói tới vất vả, cậu chủ mới thật sự là vất vả. Trong tình huống như thế, cậu chủ còn nghĩ cho bọn họ, ngoài cảm động ra thì bọn họ còn tự trách khôn nguôi, tự trách vì không thể làm hết những chuyện mà cậu chủ muốn làm.
Đúng thế, những năm qua Đông Phương Hạ vẫn luôn vất vả bận rộn, không có thời khắc nào được nghỉ ngơi. Bây giờ về nước, anh vẫn bận như thường, cả thể xác và tinh thần đều quá mệt mỏi. Anh muốn tìm một nơi nào đó yên tĩnh để nghỉ ngơi tử tế, nhưng thù bạn chưa báo, sao anh có thể ngủ ngon được!
Sau một hồi trò chuyện với Dạ Ảnh và Dạ Phong, Đông Phương Hạ ăn cơm trưa ở đây rồi đi lo chuyện khác.
…
Mặt trời ngả dần về phía tây, màn đêm nhanh chóng buông xuống. Đông Phương Hạ lê lết cái thân xác mệt mỏi tới cổng trường đại học Yên Kinh. Nhìn đám sinh viên đi tới đi lui, anh nằm trong xe gọi điện thoại cho ba người cùng phòng ngủ, nói rằng mình đang ở đây, bảo bọn họ mau chóng ra ngoài.
Mặc dù Bek Er không cho anh mở công ty, nhưng Đông Phương Hạ sẽ không từ bỏ con đường này, cả buổi chiều hôm nay anh đều bàn bạc kỹ càng về vấn đề này với Ngô Tuấn.
Quả thực nhà họ Bek rất mạnh, là ông trùm trong giới tài chính, nhưng Đông Phương Hạ không thể dựa dẫm hoàn toàn vào nhà bọn họ được, anh cũng phải làm gì đó. Trải qua sáu năm tôi luyện, xét về mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-lang-bao-thu/1127899/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.